Sau khi ăn xong bữa sáng, Hạ Mộ trở về thư phòng, tô tô vẽ vẽ trên giấy, tiếp tục thiết kế tác phẩm dự thi. 
“Chỗ này hơi quá cường điệu.” Hứa Đình bưng nước cho cậu liền thuận tiện liếc một cái. 
“Chỗ này?” Hạ Mộ nhíu mày, cầm bút sửa lại sửa, cảm thấy hình như… Là thuận mắt hơn rất nhiều. 
“Lại đây.” Hạ Mộ ngoắc ngoắc ngón tay. 
“Hửm?” Hứa Đình tiến lại, “Làm sao vậy?” 
Hạ tiểu thụ hôn một cái lên quai hàm hắn: “Đề nghị không tồi, thưởng.” 
Tâm tình Hứa tiểu công nhất thời trở nên tốt hẳn, nắm cằm của cậu muốn tiếp tục, lại bị một trận tiếng đập cửa cắt ngang. 
Mở cửa phòng, đứng ngoài phòng là một tên tiểu bàn tử (nhóc mập). 
“Là tôi…” Lạc Tiểu Tịch tội nghiệp. 
Hứa Đình rẩt buồn bực, sao mới sáng sớm đã chạy đến đây, thằng nhóc mập này không phải thích nhất ngủ nướng sao? 
“Đình Đình.” Lạc Tiểu Tịch ôm một cái cặp sách lớn, mắt lấp lánh ánh nước, “Cậu có thể thu nhận tôi vài ngày hay không?” 
“Làm sao vậy?” Hứa Đình ngoài ý muốn, ” Bác sĩ Cung thì sao?” 
“Mới đi công tác rồi , ba và chú Mục ra nước ngoài rồi .” Lạc Tiểu Tịch túm túm quai đeo cặp sách, “Ngày hôm qua anh họ lôi kéo tôi cùng xem phim kịnh dị, tôi không dám ngủ một mình.” (ôi yêu chết em Tịch mất thôiiiii TMDDD!!!! chi tiết về em nó và tên bác sĩ biến thái mọi người có thể đọc sang bộ Bản kí sự trúc mã :]) 
Hứa Đình nôn ra máu, Vương Lang cũng quá đáng thật, biết rõ Lạc Tiểu Tịch nhát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-the-treu/1309635/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.