Tuy rằng tạm thời không cần đi học, nhưng Hạ Mộ vẫn là rất chăm chỉ, mỗi ngày đều ở nhà đọc sách vẽ tranh. 
Căn nhà của Hứa gia có một ban công lớn, mặt trên có không ít hoa hoa cỏ cỏ, cho dù mùa đông rất lạnh, nhưng vẫn có đám hoa Jasmine (hoa nhài) màu vàng nhạt um tùm, đua nhau nở rộ. 
Hạ Mộ thích nhất là chỗ này, nhất là vào buổi chiều, còn sẽ có ánh nắng ấm áp chiếu vào. 
Vì thế Hạ tiểu thụ sẽ thường xuyên ôm một quyển sách chạy tới ban công, ngồi ở trên xích đu đung đưa, nói là đọc sách, thật ra là ngủ gà ngủ gật. 
Ánh mặt trời ấm áp, bụi hoa vàng nhạt, xích đu cũ kỹ, thiếu niên xinh đẹp, quả thực chính là cảnh tượng giống như bức tranh sơn dầu! 
Bạch Tiểu Mộng tan vỡ, trời ạ, loại cảnh tượng này quá đáng yêu… Chẳng qua Hứa Đình đâu? ! 
“Đình Đình đâu?” Mẹ Hứa cũng rất bất mãn, thời điểm này, chính là lúc con trai nên ra tay, sau đó cúi đầu ôn nhu hôn nhẹ mới đúng a! 
Chính là Hứa tiểu công rất bận, Hứa tiểu công không ở nhà. 
Thời gian nhà họ Vương ở D thị không lâu, nhưng dựa vào quan hệ với Tôn Sở Dương, sản nghiệp liên quan cũng không tính là ít, tư liệu thu thập được nếu thật muốn xem hết, cũng phải mất một thời gian. 
Một ngày này, Hứa Đình lại ở công ty hao tổn đến rất khuya, chờ tới khi về nhà, thì đã sắp rạng sáng. 
Ngọn đèn trong phòng ngủ mờ nhạt, Hạ Mộ đang nằm sấp ở trên giường, tô tô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-the-treu/1309627/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.