Tiệc rượu tiến hành đến một nửa, Hứa Đình bưng ly rượu, ngồi xuống đối diện Tôn Sở Dương.
Người chung quanh biết điều đều rời đi, lông mày Tôn Sở Dương nhíu lại, nói đại thiếu gia Hứa gia sao lại đến tham gia tiệc tối của một ông già như ông, hóa ra vẫn là ôm tư tâm mà tới.
“Bác Tôn.” Hứa Đình hành văn gãy gọn, “Lần này cháu tới là có việc muốn cầu người.”
“Chuyện gì vậy?” Tôn Sở Dương có chút thờ ơ.
Hứa Đình ghé sát vào một chút, thấp giọng thì thầm vài câu với ông.
Tôn Sở Dương nhíu mày, ngẩng đầu liếc Hứa Đình một cái.
“Nếu người có hứng thú, cuối tuần cháu sẽ đến đặc biệt thăm hỏi.” Thái độ Hứa Đình thực cung kính, “Không biết như vậy có tính là mạo muội không?”
Tôn Sở Dương cười, không nói được cũng không nói không được.
“Cám ơn bác Tôn.” Hứa Đình đứng lên, “Vậy hiện tại sẽ không quấy rầy tâm tình tốt của người, chúng ta cuối tuần gặp.”
Tôn Sở Dương khẽ gật đầu, ý bảo Hứa Đình tùy tiện.
Trở lại chỗ ngồi của mình, Hứa Đình nhẹ nhàng thở ra, lấy di động ra nhìn xem đã sắp mười giờ, vì thế gọi điện thoại cho Hạ Mộ .
“Sao anh vẫn chưa về!” Hạ Mộ ngáp.
“Tạm thời không đi được.” Hứa Đình dỗ cậu, “Nếu mệt thì đi ngủ trước đi.”
“Đã biết.” Hạ Mộ rầu rĩ, vừa định nhắc hắn uống ít rượu chút, chợt nghe thấy trong loa truyền đến thanh âm của một người con gái.
“Ai? !” Hạ Tiểu Mộ nháy mắt hung thần ác sát.
“Bạn bè bình thường mà thôi.” Thanh âm Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-the-treu/1309618/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.