Bởi vì gần sát lễ trừ tịch, cho nên chờ vết thương của Hạ Mộ tốt hơn, Hứa Đình liền dẫn cậu về nhà mình. 
Hạ Mộ rất căng thẳng, còn chưa lên máy bay mà đã bắt đầu luống cuống. 
“Cũng không phải chưa từng đến nhà anh mà.” Hứa Đình kéo hành lý, vừa đi một vừa an ủi cậu, “Em đừng sợ a, ba mẹ anh đều rất thích em.” 
“Em có thể hay không ——” Hạ Mộ có chút muốn lâm trận bỏ chạy. 
“Không thể, anh đã nói với họ là muốn dẫn lão bà về.” Biểu cảm Hứa tiểu công rất bình tĩnh, lời ra thực kinh người. 
“A? !” Hạ tiểu thụ bị chấn động, cằm sắp rơi xuống. 
“Ba mẹ anhđã sớm biết tính hướng của anh rồi.” Hứa Đình giải thích rất không sao cả. 
Hạ Mộ hồi hộp nuốt nước miếng, thiếu chút nữa ngay cả đường cũng không biết đi, cho nên lần này là… Chính thức ra mắt cha mẹ? 
“Em đừng căng thẳng a.” Hứa Đình buồn cười nhìn cậu. 
“Em em em —— ” 
“Đi thôi, kiểm tra an ninh.” Hứa Đình không cho cậu cơ hội nói chuyện, trực tiếp khiêng người lên máy bay. 
.. 
Mùa đông của D thị gió biển rất lớn, Hạ Mộ mới vừa xuống máy bay liền hắt hơi một cái. 
Hứa Đình dùng áo gió nhanh chóng bọc lấy cậu, nhét vào trong xe mang về nhà. 
Ngôi nhà Hứa gia rất lớn, lớn đến có chút trống rỗng, Hạ Mộ đứng ở cửa rất nghi hoặc, không có ai sao? 
“Ba mẹ anhở bên ngoài, phải mấy ngày nữa mới về.” Hứa Đình dẫn cậu đi vào phòng ngủ của mình, “Em trước tiên nghỉ ngơi một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-the-treu/1309613/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.