Cố Thời Minh nhìn hai người họ đi xa rồi ánh mắt mới lại hướng về người đang nằm trên giường nhỏ trong phòng y tế kia tiếp tục ngẩn người.
Hai người Lục - Hách nhìn nhau, thật muốn đuổi người nhưng lại bất lực không thể nói gì được cái người cứng đầu kia. Lục Phong ngẫm nghĩ một hồi vẫn là lựa chọn thỏa hiệp. Hắn nhìn Cố Thời Minh, dùng chất giọng lạnh nhạt trước sau như một, khiến người ta khó lòng đoán được tâm tình nói: "Làm phiền Cố học trưởng để ý giùm cậu ấy. Nếu cậu ấy tỉnh lại muốn trở về thì đưa cậu ấy về giúp."
"Lục Phong!"
Hách Tường không kịp nghĩ gì, vừa nghe đã muốn kháng cự nhưng lại bị ánh mắt của Lục Phong đẩy trở về. Cuối cùng cậu chàng chỉ biết hậm hực quay đầu đi không thèm để ý đến nữa. Người không biết nhìn vào lại tưởng Hách Tường rất nghe lời Lục Phong. Bản thân Lục Phong lại biết người này chỉ là không thả xuống được khó chịu với kẻ đã khiến Mộc Du ra nông nổi này thôi.
Cố Thời Minh im lặng nhìn họ, vậy mà nhạy bén bắt được một tia ôn nhu thật khó nhận ra trong mắt Lục Phong đối với Hách Tường. Ngoài mặt hắn không biểu hiện nhưng trong lòng lại đại động, sau đó hắn đối Lục Phong nói: "Được."
"Thêm số điện thoại để tiện liên lạc."
Hắn bình tĩnh hướng Lục Phong đưa điện thoại ra, trạng thái không còn cường ngạnh như trước Lục Phong có thể nhìn ra được. Nhưng Lục Phong chỉ nhìn lại hắn một cái rồi nhận mệnh cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-quen-khong-biet-xin-dung-dong-tay-dong-chan/2875433/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.