Ai nói một thụ một công gặp nhau thì không thể trở thành bạn bè thân thiết đâu.
Cái gì cũng sẽ có ngoại lệ thôi. Cái gì cũng đều có tính tương đối, không phải tuyệt đối.
"Miễn cậu vui là được."
Cuối cùng hắn chỉ nói một câu như vậy.
"Cảm ơn."
Mộc Du có hơi xúc động mà cúi đầu khẽ khàng đáp một tiếng. Lắm lúc cậu nghĩ, có lẽ cuộc đời của mình vẫn còn chưa tồi tệ đến mức không thể cứu vãn được. Bởi vì trên đời này vẫn còn có những người thật sự thương cậu, quan tâm cậu, vì cậu lên tiếng.
"Nếu anh ta dám bắt nạt cậu, cậu cứ nói với tôi, tôi sẽ đánh anh ta giùm cậu."
Rốt cuộc tên nhóc Hách Tường vẫn là không nhịn được chui ra, cũng chắc nịch hướng Mộc Du đảm bảo một câu đầy khí thế như vậy. Không biết có làm được như mình nói không nhưng có thể nói ra được như thế thì chứng tỏ cái đầu cậu chàng đã nguội đi, lại vì mong muốn của Mộc Du mà thỏa hiệp với người đàn ông kia, không có nói năng xốc nổi nữa.
"Ừm."
Mộc Du rất nể tình cho cậu chàng một cái ánh mắt cảm kích.
Họ đều rất quan tâm cậu. Cho nên cậu không thể tỏ ra yếu đuối được, đúng không Mộc Du...
Sau đó Mộc Du bắt đầu với chuỗi ngày bị Cố nam thần của chúng ta theo đuổi, trở thành đối tượng mà nữ sinh cả trường vừa ao ước vừa ghen tỵ, vừa hận vừa thương. Rắc rối như vậy là bởi vì đại đa số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-quen-khong-biet-xin-dung-dong-tay-dong-chan/2875010/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.