Lục Phong không biết có phải nhìn ra được tâm tư của cậu hay không mà khóe môi vô thức nhếch lên. Hắn lại ở trong lúc cậu không để ý đem một ngón lại một ngón tay nữa gia nhập cùng anh em đang cật lực làm việc của mình, nổ lực cố gắng khếch trương cái nơi chật hẹp kia ra, để cho nó đủ sức chứa được những món đồ chơi đó, còn có thể dần dần chứa được luôn cả đại quái vật của hắn. Đúng vậy, Lục Phong không muốn nhịn nữa rồi, hắn muốn một phát ăn sạch cái con gấu nhỏ này. Không phải hắn không sợ ăn xong rồi khó mà giải quyết được hậu quả, nhưng hắn có tự tin có thể dỗ dành đối phương đi vào khuôn khổ.
Dù sao thì thời điểm nhìn thấy đối phương mân mê những thứ kia, hắn đã không nhịn được nữa.
May mà... May mà em ấy trông có vẻ cũng rất thích thú.
Vậy thì không còn gì tốt hơn.
Thế là trong lúc người bên dưới còn đang chìm đắm trong khoái cảm mới lạ này, hắn đã thừa cơ đem một viên trứng rung cho nhét vào đường hầm đã được hắn khổ cực mở rộng ra nãy giờ.
"A! Anh làm gì vậy hức!"
Hách Tường còn chưa kịp nói xong đã bị cảm giác trướng trướng nơi hạ thân chọc cho giật nãy, khi người bên trên không ngừng đem từng viên từng viên trứng rung nhét vào, cho đến hết.
"Ư hức... Lấy ra a... Không a lạ quá... Lục Phong a..."
Đứa nhỏ ngây thơ chưa trải sự đời không kịp đề phòng lập tức bị mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-quen-khong-biet-xin-dung-dong-tay-dong-chan/2874978/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.