Chương trước
Chương sau
- Học trưởng...
Hứa An An cúi đầu nhìn thoáng qua bikini màu đen không che được gì trên người mình, chỉ cảm thấy khuôn mặt mình đỏ bừng vì thẹn thùng rồi. Cô kéo kéo, lại không kéo được gì, không thể che giấu thân thể mảnh khảnh tuyết trắng của mình.
"Bốp!"
Cái thước co dãn trong tay Lăng Thiệu đánh vào cái mông nhỏ của Hứa An An. Hứa An An kêu lên một tiếng, giơ tay ngăn cản, sau đó ngẩng mặt, đôi mắt to đầy nước ấm ức nhìn Lăng Thiệu, lỗ tai nhỏ trên đầu cũng hơi cúi xuống, giống như có cảm xúc. Bởi vì thân thể rung động, cái đuôi nhỏ lông lá xù xì màu đen ở sau mông cũng lay động theo, như con mèo nhỏ đang làm nũng.
Đôi mắt Lăng Thiệu càng thêm u ám thâm trầm.
10 phút trước anh ôm Hứa An An trần như nhộng vào ngực, như người cha chăm sóc con gái, mặc trang phục miêu nữ lang thang cho cô.
Hứa An An ấm ức mím môi, trang phục gì chứ! Rõ ràng không che được cái gì! Trang phục miêu nữ lang thang này, toàn thân như tấm lưới, mông lung yểu điệu, càng thêm hấp dẫn người ta mơ màng thì thôi đi, chỗ không nên lộ đều lộ ra cả! Tiểu bạch thỏ trước ngực Hứa An An đều được che đậy bên trong, nhưng hai viên tiểu anh đào lại đứng thẳng, bại lộ trước mắt Lăng Thiệu, rừng rậm phía dưới đã được che khuất nhưng giữa khe nước sâu thẳm chật hẹp lại ẩn ẩn lộ ra, phun trào mật dịch đẫm nước, làm cho người ta không nhịn được muốn dừng chân đến gần xem, thậm chí còn để sát vào nhấm nháp.
- Mèo con, em gọi anh là gì?
Giọng nói của Lăng Thiệu lạnh nhạt xa cách, giống như không phải học trưởng dịu dàng săn sóc của cô. Lúc này anh đeo kính mắt viền vàng, mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, giống như người đàn ông vừa tung hoành ngang dọc trên người cô không phải anh. Toàn thân tràn ngập cảm giác cấm dục.
Hứa An An thấy đôi mắt anh hơi nheo lại trong mắt tràn đầy nguy hiểm, lỗ tai lông lá xù xì trên đầu càng buông xuống, giọng nói cũng nhỏ như tiếng muỗi kêu:
- Chủ... Chủ nhân...
"Bốp!"
"A..."
Đột nhiên đau đớn làm Hứa An An kêu một tiếng, cắn chặt môi ngẩng đầu lên, có chút phẫn nộ nhìn Lăng Thiệu. Không phải vừa rồi cô gọi chủ nhân sao? Vì sao còn đánh cô?
Vẻ mặt Lăng Thiệu không đổi, giơ tay cởi nút áo phía trên cùng, giọng nói lười biếng trầm thấp, giống như hưởng thụ:
- Lại gọi lần nữa.
Hứa An An cắn môi không chịu nói chuyện, không hề báo trước mông lại bị đau:
- Gọi.
- Chủ nhân...
Hứa An An nhịn, gọi một câu. Chỗ bị đánh chậm rãi nóng lên, cô vặn vẹo, muốn thoát khỏi cảm giác không khỏe này.
"Bốp!"
- A... Đau...
Cô kêu một tiếng, sau đó ấm ức ngẩng đầu nhìn Lăng Thiệu. Sao lần này lại đánh cô?
- Mèo kêu như nào?
Lăng Thiệu cũng không nhìn cô, chỉ cúi đầu nhìn cái thước có tính đàn hồi, giọng điệu lười biếng trầm thấp:
- Mèo nhỏ, anh đánh em, thật sự chỉ cảm thấy đau sao?
Hứa An An cắn môi không nói. Muốn nói Lăng Thiệu ra tay không nặng, thậm chí cô cảm thấy không đau đớn lắm, hơn nữa sau khi cảm nhận sâu sắc qua đi, cảm giác tê dại và nóng bỏng tràn ra, trái lại kích thích nhiệt tình cô mới rút đi.
Thấy Lăng Thiệu giơ thước trong tay lên, Hứa An An co rúm lại, mở miệng kêu lên:
- M... Meo...
Bởi vì lúc trước tình cảm mãnh liệt, giọng nói của cô vẫn còn kiều mỵ, nhất thời Lăng Thiệu cảm thấy bụng dưới căng thẳng, dục vọng theo sát mà muốn phun trào ra, làm côn thịt phía dưới trướng đau.
- Con mèo hoang nhỏ, học kêu như vậy khiến người ta yêu thích rồi.
Lăng Thiệu nói xong giơ một tay lên, sờ tóc cô như sờ động vật:
- Ngoan. Ừm... Nên thưởng đồ cho con mèo nhỏ.
Trong chớp mắt hai mắt Hứa An An tỏa sáng, có thể như vậy sao?
Bỗng nhiên Lăng Thiệu đứng dậy khỏi ghế, xoay người đi về phía trước, Hứa An An cũng đứng dậy theo, cái chuông nhỏ trên cổ phát ra tiếng đinh đinh giòn vang. Lăng Thiệu lập tức xoay người lại:
- Con mèo nhỏ cũng muốn ra ngoài sao?
Hứa An An nghĩ một lát, gật đầu không chút do dự, nếu cô không quay về, học bá cùng phòng sẽ hoài nghi mất.
Lăng Thiệu gật đầu, sau đó cầm lấy một cái trứng rung tình yêu trên tủ đầu giường:
- Nếu con mèo nhỏ ra ngoài muốn đi vệ sinh thì làm sao?Anh không thể làm một chủ nhân không có trách nhiệm được.
Anh nói xong làm như buồn rầu nắm lấy mắt cá chân Hứa An An, Hứa An An lập tức ngã lên trên giường, tiểu huyệt vốn ướt át lập tức bại lộ trước mắt Lăng Thiệu.
Ngón tay thon dài của anh nhanh chóng rút ra cắm vào thăm dò tiểu huyệt mềm mại đầy nước của cô, Hứa An An ừm một tiếng, khoái cảm đột nhiên xông tới làm cô cuộn tròn ngón chân di chuyển người.
Đôi mắt đen của Lăng Thiệu càng lúc càng thâm trầm, giọng nói cũng càng lúc càng khàn khàn, đè nén dục vọng:
- Tiểu huyệt của con mèo nhỏ rất non.
Hứa An An nghe vậy, đôi tai đỏ bừng, chỉ cảm thấy thân thể mình nóng lên dưới ánh mắt chăm chú của anh, cô cắn chặt môi, nghiêng đầu, làm bộ không nhận ra ánh mắt anh, nhưng lập tức không nhịn được, thét chói tai cao vút, rên rỉ ra tiếng.
Trứng rung trong tay Lăng Thiệu sớm đã biến mất trong tiểu huyệt Hứa An An. Tiểu huyệt co rụt lại, phun ra mật dịch, giống như cái miệng nhỏ chảy nước miếng vì được ăn, không được thì khẽ mút.
Lăng Thiệu kéo lấy cánh tay cô, để cô đứng dậy, môi mỏng nhanh chóng dán sát vào:
- Không chỉ cái miệng nhỏ trên mặt con mèo nhỏ tham ăn, cái miệng phía dưới cũng vô cùng tham ăn.
Lúc bị Lăng Thiệu nắm tay kéo ra khỏi phòng, Hứa An An gần như vừa khẩn trương vừa thẹn phát khóc, nhưng một khi mình vùng vẫy, tiểu huyệt phía dưới sẽ kẹp chặt, mà trứng rung bên trong sẽ chấn động dữ dội, gần như muốn che kín tiếng rên rỉ của cô. Hứa An An cắn chặt môi nhịn xuống, muốn quá lâu, đợi tiểu huyệt thả lỏng, loại chấn động này mới chậm rãi biến mất.
Mỗi bước đi đều là dày vò, lại mang theo sảng khoái cực lạc cô muốn trèo lên.
Lăng Thiệu ăn mặc gọn gàng, vẻ mặt thản nhiên đi bên người cô:
- Mèo con đừng nghịch ngợm, càng kẹp chặt phía dưới càng kịch liệt.
Hứa An An ngẩng đầu trợn mắt nhìn anh đầy oán giận: Cô muốn làm tình sao? Đi đường dùng lực kẹp chặt, trứng rung sẽ chấn động, chấn động làm tiểu huyệt cô vì thoải mái mà không nhịn được kẹp chặt lại, cô phải làm sao đây?
Đêm đã khuya, tất cả hành lang đều im ắng, ánh trăng chiếu qua cửa sổ vào trong hành lang, phòng cách vách hé ra một đường nhỏ, ẩn ẩn có âm thanh truyền từ bên trong ra.
Lăng Thiệu lại dùng lực kéo tay cô, muốn đẩy cửa đi vào.
Kề sát cửa, Hứa An An có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh "bốp bốp bốp" khi bao tinh hoàn đánh mạnh vào mông, cùng với người đàn ông gầm nhẹ vì thoải mái và phụ nữ che miệng vẫn không ngăn được tiếng hu hu hu rên rỉ, làm cô lập tức bị đâm đến điểm mẫn cảm, tiểu huyệt co rút lại theo phản xạ có điều kiện, trứng rung bên trong nhanh chóng chấn động. Hứa An An lập tức không nhịn được, hừ hừ rên rỉ ra tiếng:
- Ừm...
Trên hành lang trống trải yên tĩnh Hứa An An nghĩ tới mình ừm như con mèo con, cô vội vàng giơ tay che miệng lại, nhắm mắt lại, cúi đầu nhìn xuống hai chân, cố gắng chịu đựng khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng tràn ngập trong đầu.
PS: Truyện mới ra chương 21 đã thấy hoàn mà nội dung vẫn chưa hết. mình đang tìm raw nhưng các trang chỉ đến chương 21. Từ giờ đến cuối tuần mình sẽ đăng nốt nhé. Ai tìm đk raw hoặc link chương tiếp thì ib mình nhé. Mình cảm ơn.:)))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.