Hai mắt Hứa An An mơ màng trong chớp mắt, đỏ mặt giống như con mèo nhỏ mở miệng nói:
- Thầy... Thầy giáo... Ừm ~~~~
- An An ngoan.
Trong mắt Lăng Thiệu lấp lánh ánh sáng:
- Học sinh ngoan như vậy, thầy phải thưởng một chút mới được.
Lăng Thiệu vừa mới nói xong, bỗng nhiên động tác tay nhanh hơn, đầu lưỡi linh hoạt cũng trêu đùa ngực của cô, trêu chọc trái tim cô sớm không còn bình tĩnh.
Hứa An An cảm thấy ngực mình chậm rãi có một đám lửa, làm cho trái tim cô cũng vì Lăng Thiệu mà đập loạn lên, cùng bốc cháy.
Lúc này Hứa An An như rơi xuống biển, cô nắm lấy ống tay áo Lăng Thiệu như nắm lấy một gốc bè gỗ, ngón chân đều đã cuộn lại.
Lăng Thiệu khẽ nở nụ cười vì phản ứng mẫn cảm của cô, sau đó đầu anh chậm rãi nhích lại gần, vừa nhẹ nhàng liếm vành tai mẫn cảm của Hứa An An, vừa thổi hơi vào bên trong:
- An An nói cho thầy biết, trước kia có người khác dạy em chuyện này không?
- Không... Không có...
Hứa An An bị kích thích, gần như nặn ra từng chữ trong hàm răng, sau đó cắn chặt khớp hàm. Lúc này Lăng Thiệu thật sự giống như không còn là học trưởng dịu dàng tri kỷ nữa, mà là một thầy giáo xấu xa và kiên nhẫn, đang tỉ mỉ dạy một cô gái thuần khiết, dẫn dắt cô mở cửa một thế giới mới, đi vào một thế giới lớn hơn.
- An An còn lần đầu tiên à.
"Thầy Lăng" sớm đã biết kết quả này còn vô cùng hài lòng nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-giup-do/1247446/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.