“Chậm một chút.” Tiếu Hàm nắm lấy cổ tay của tôi, cười cười mà nhìn tôi: “Tuy nói học ngoại trú không cần đến sớm để tự học, nhưng là buổi tối 10 giờ mới tan học, hơn nữa nếu gặp phải mưa, vậy chẳng phải là rất bất tiện sao.”
“Em……” Thân thể tôi run rẩy một chút, cột sống cứng đờ muốn gãy ra: “Em không phải vì không muốn học tự học buổi sáng mới……”
“Ha ha, anh đương nhiên không phải có ý này.” Tựa hồ là nhận thấy tôi không được tự nhiên, Tiếu Hàm buông tay ra: “ Ý của anh là, nhà của em thật sự ở gần đây sao?”
“Cũng…… Cũng còn gần.” Tôi thấy Tiếu Hàm nâng bước, vội vàng ôm đồng phục đuổi theo bước chân hắn, chân của hắn thật là dài, tôi phải chạy chầm chậm mới có thể đuổi kịp hắn: “Có trạm tàu điện ngầm chạy thẳng đến trường, rất mau.”
Tiếu Hàm nghĩ nghĩ nói: “Ngồi tàu điện ngầm mà nói thì lên tàu lại không có người quen, hơn nữa đến trạm lại phải ngồi chờ tàu đến rồi mới về nhà thì ít nhất cũng phải đợi nửa tiếng đi.”
Tôi sợ hãi mà đùa nghịch ngón tay: “Dạ, đúng vậy, nếu tàu điện ngầm có thể đến sớm thì khoảng nửa tiếng mới về đến nhà.”
“ Ừm, còn hơi xa.” Tiếu Hàm quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt có chút tình ý: “ Vậy, trước hết đem đồ của em đến phòng ký túc xá của anh đi.”
Tôi và Tiếu Hàm đi đến khu A của ký túc xá nam, phòng của Tiếu Hàm ở lầu 3, có 2 phòng, 1 sảnh, 1 phòng bếp và 1 phòng vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-em-se-sinh-be-con/920322/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.