Không biết từ bao giờ, Hoàng Phủ Tĩnh Quân đã ở núi Giới Du được một năm, mỗi người cứ thế trôi qua giống như mặt biển tĩnh lặng không gợn sóng, nhưng lại vừa phong phú vừa ý nghĩa, bởi vì trong lòng luôn có mục tiêu để phấn đấu, tuy rằng 'Mục tiêu' này cứ đứng sừng sững mãi không ngã.
Hoàng Phủ Tĩnh Quân cứ nghĩ cuộc sống ở nhân gian cứ bình thản trôi qua như thế, cho tới một ngày kia, cậu vô tình bắt gặp một việc lạ...
Chiều hôm đó, Hoàng Phủ Tĩnh Quân đang cùng lão Viên lão Đặng còn có Dương Đại Sâm đang chơi đá bóng, mỗi người đứng ở vị trí khác nhau mà đá bóng cao sau tới lui.
Dương Đại Sâm có lẽ do giữa trưa ăn nhiều một bát cơm nên sức lực có chút dư thừa, bất ngờ đá bay quả bóng đi thật xa, mắt thấy bóng gần sắp lưu lạc thiên nhau, Dương Đại Sâm la to: "Đừng vội! Đợi Thiên Vương ta đây thi pháp, quả bóng kia sẽ tự mình trở lại!"
Lão Viên và lão Đặng nhìn Dương Đại Sâm giống như chờ cậu ta biểu diễn.
Hoàng Phủ Tĩnh Quân bất đắc dĩ lắc đầu, đi qua vỗ vỗ vai Dương Đại Sâm, "Dương thiên vương, thần tiên chúng ta không thể tùy ý ở nhân gian thi triển pháp thuật, tỉnh lại đi ha."
Dương Đại Sâm giống như hoàn toàn tỉnh ngộ: "Có đạo lý, đa tạ tiên hữu!"
"Không có gì." Hoàng Phủ Tĩnh Quân nói xong, liền vội vã đuổi theo nơi bóng cao su bay xa.
Nam điều dưỡng ở khu này phát hiện tình huống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tro-cua-nguyet-lao-noi-day-to-hong-o-benh-vien-tam-than/2968159/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.