Trên đường đi về, Bách Thời một bên lái xe, Hạ Trì một bên ôm Bách Thần, Bách Thần đang ngủ trên vai hắn.
Bách Thời nói: "Nếu cậu thấy phiền thì để thằng bé ra ghế sau cũng được."
"Không phiền."
"Cậu không thích trẻ con không phải sao? Vì cớ gì mà lại muốn thân thiết Bách Thần?"
"Thằng bé rất giống cậu."
Không khí bỗng chốc rơi vào một khoảng tĩnh lặng sau khi Hạ Trì nói ra câu này. Biết Bách Thời khó đỡ trong tình huống này, Hạ Trì liền cứu vớt lại bầu không khí: "Thời gian bốn năm vừa qua, cậu đã ở đâu vậy?"
Đã tới bước này rồi, Bách Thời còn giầu giếm làm gì nữa: "Tôi sang nước ngoài."
"Vì muốn trốn tôi mà đi đến tận đó luôn sao?" Hạ Trì cười khổ: "Cũng phải, lúc đó tôi điên cuồng đến vậy kia mà. Cho nên bây giờ tôi mới đơn độc thế này."
Dừng lại giây lát, Hạ Trì lại mở miệng: "Tôi muốn hỏi cậu điều này được không?"
"Chuyện?"
"Giả sử như năm đó tôi khiến cậu mang thai, cậu nghĩ rằng mối quan hệ của tôi và cậu có thể được cứu vớt không?"
Két!
Bách Thời nghe câu hỏi giả sử của Hạ Trì xong thì giật mình đạp thắng. May mà Hạ Trì ôm chặt Bách Thần, chứ nếu không thằng bé đã bị ngã ngửa rồi.
"Baba, tới nhà rồi sao?" Vì cú thắng gấp này mà Bách Thần tỉnh giấc, thằng bé dụi mắt hỏi.
"Chưa đâu, con ngủ tiếp đi."
Bách Thần thật sự dựa vào vai Hạ Trì ngủ tiếp.
Bách Thời tiếp tục lái xe.
"Sao cậu lại sốc vậy? Tôi chỉ giả sử thôi mà." Hạ Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876990/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.