🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ Trì đưa một viên thuốc vào miệng rồi nuốt xuống, khoảng ba mươi giây sau thì liền có tác dụng. Hạ Trì nằm trên giường nhắm mắt lại, chất thuốc trong người khiến hắn lâng lâng đến lạ kỳ.

Đầu óc quay cuồng nhưng không đau nhức, tất thảy cảm giác của hắn đều là phơi phới đến lạ. Trong cơn phê pha, hắn nhìn thấy Bách Thời.

Đây chắc chắn là một giấc mơ mà hắn cảm thấy hạnh phúc nhất trong suốt khoảng thời gian gần đây.

Mười phút sau, Hạ Trì trong cơn mê tỉnh lại, đôi mắt hắn ngần nhận nước, tầm nhìn xa xăm lên trần nhà.

Quả nhiên loại thuốc này có hiệu nghiệm.

Hạ Trì lấy năm viên, uống thẳng xuống. Hắn muốn đêm nay bản thân sẽ được đắm chìm vào những cơn mơ đẹp đẽ mà hư ảo này.

Sáng hôm sau, Hạ Trì có tiết học ở trường đại học, nhưng lúc này hắn vẫn còn đang nằm thả hồn vào ảo mộng, và hình như hắn không có dấu hiệu là sẽ dừng lại để đi đến trường.

Kết quả, chỉ trong một ngày hôm nay, Hạ Trì đã sử dụng hết lọ thuốc thần thánh kia.

Đến tối, hắn chạy vào nhà vệ sinh nôn ọe đến xanh mặt. Hạ Trì biết mình yêu đến điên điên dại dại, nhúng thực sự hắn không còn cách nào khác. Mỗi ngày trải qua đều thiếu vắng hình bóng của Bách Thời, hắn thực sự là chịu không nổi.

Bảy giờ tối, Lạc Doanh đứng trước cây cột ATM ngày hôm qua chờ đợi hai tên giang hồ kia tới như đã hẹn. Lúc thấy bọn chúng đi xe ô tô đến, Lạc Doanh dở khóc dở cười nghĩ.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876988/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Học Tra Không Cho Tôi Xuống Giường
Chương 97: Hơi thở mong manh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.