Ăn uống no nê, ba người Bách Thời, Lê Học, Thế Sinh cùng nhau chia tiền trả cho quán, Hạ Trì thấy vậy liền thể hiện: "Cất tiền vào đi, bữa ăn này tôi trả."
"Chúng tôi không muốn mắc nợ ai cả." Thế Sinh khước từ thành ý của Hạ Trì.
Lê Học cũng nhẹ nhàng châm thêm: "Cậu cứ hùng tiền vô với bọn tôi rồi chia đều là được rồi."
"Được ăn miễn phí mà không thích sao?" Hạ Trì vừa khó hiểu vừa khó chịu vô cùng: "Tôi đã bảo là để tôi trả."
Thấy Hạ Trì có vẻ quyết tâm, Bách Thời sợ hắn sẽ lại nổi đóa vì chuyện cỏn con này, vì vậy cậu liền xung phong thuyết phục hai người còn lại.
"Cứ để Hạ Trì trả đi, sau này có dịp chúng ta trả lại sau cũng được mà."
Thế Sinh chau mày không cam tâm, nhưng vì có Bách Thời lên tiếng nói giúp nên đành chấp nhận để ai kia bao chầu ăn này. Lê Học đi theo số đông, không có quá nhiều ý kiến cho việc này.
Rời khỏi trung tâm thương mại, Thế Sinh lên tiếng: "Đi tăng hai đi, giờ này vẫn còn sớm, về nhà chán lắm."
"Tôi biết một tiệm bánh ngọt mới mở, hay là đi tới đó đi, cũng nằm trong thành phố An Dương Hạ này thôi, không có xa lắm đâu."
"Ăn nữa? Cậu ăn nhiều như thế không béo cũng uổng." Thế Sinh lắc đầu cười cười: "Bộ cậu không muốn đi nữa mà muốn lăn hay sao vậy?!"
"Ao, chẳng phải lúc trước tôi mập mới dễ thương sao?" Lê Học hơi giận dỗi.
"Cậu dễ tin người quá đấy."
Bách Thời nói: "Thôi thì cứ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876932/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.