Trận hỏa hoạn bất ngờ xảy ra tầm mười lăm phút thì được dập tắt tính từ khi xe cứu hỏa đến nơi. May mắn không có ai bị thương vong, đặc biệt là Bách Thời và Hạ Trì, vì đám cháy chỉ cách căn hộ của Bách Thời hai mươi mét, trong khi cả hai là hai người chạy ra cuối cùng.
Sau khi dập tắt đám cháy, người dân được thông báo là các căn hộ ở tầng tám đồ đạc đều đã bị thiêu rụi.
"Tầng tám!" Bách Thời hốt hoảng, vì đó là tầng của cậu đang ở.
"Trong nhà có đồ gì quý giá không?" Hạ Trì hỏi.
"Có, nhưng chúng không phải của tôi." Bách Thời bị liệu cộng thêm thuận miệng nên lời trả lời ngay không thèm suy xét.
"Không phải đồ của cậu là thế nào, đó là nhà của cậu mà."
Bách Thời hồi thần, biết mình lỡ miệng, cậu qua loa giải thích: "Ờ thì… đều là đồ của người ta tặng." Nhưng thực ra là đồ của Vĩnh Kiệt, trong ngôi nhà đó không có thứ gì là của cậu cả.
"Vậy thì có gì đâu mà nghiêm trọng. Bỏ đi. Này, đến nhà tôi ở đi. Khi nào tìm được nhà mới thì chuyển đi."
"Gì?" Bách Thời không ngờ Hạ Trì lại đưa ra kế sách này. Mặc dù ý kiến này hoàn toàn phù hợp với kế hoạch trả thù của cậu, vả lại còn giúp cậu có thể gần gũi hơn với dì Từ, nhưng kỳ thực là cậu không muốn sống chung. Sống chung với gia đình Hạ Trì vào thời điểm cậu đang là Vĩnh Kiệt đầy rẫy mưu mô không được hay cho lắm, nhỡ đâu bị Hạ Cảnh Thâm và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876930/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.