Thành phố An Dương Hạ. Buổi sáng, trên tầng thượng trường trung học phổ thông Trấn Lâm. Vĩnh Kiệt một thân quần áo lấm lem bụi đất, trên mặt dán lên nhiều vết bầm tím, khóe môi rỉ máu, hai gối quỳ trên đất, hai tay chà xát lạy lục, dáng vẻ nhếch nhác đáng thương vô cùng.
"Tôi xin cậu, Hạ Trì à, đừng đánh nữa, tôi thực sự không chịu nổi nữa rồi."
Hạ Trì ngồi thấp xuống đối diện với Vĩnh Kiệt, ánh nhìn khoan dung không hề tồn tại nói: "Tao bảo mày đưa tiền ra cơ mà, không có bảo mày khóc lóc van xin."
"Tôi không đưa cho cậu được, làm ơn tha cho tôi lần này đi." Vĩnh Kiệt mỗi lúc một sợ sệt, âm giọng run rẩy không thuyên giảm, vẫn chắp tay cầu xin đối phương.
"Không thể đưa?" Hạ Trì gật gù tỏ ra thấu hiểu, nhưng tất thảy chỉ là giả vờ: "À, thì ra là mày xem tiền bạc đáng giá hơn cái mạng chó của mày, cho nên dù bị đánh đến chết cũng dứt khoát không đưa."
Vĩnh Kiệt cắn răng đầy sợ hãi nói: "Tiền này là tiền của thầy giáo chủ nhiệm cho tôi mượn để chữa bệnh cho em gái, nó đang bệnh rất nặng. Không thể đưa."
Hạ Trì kỳ thực thắc mắc một tên nghèo nàn thảm hại như Vĩnh Kiệt lại có thể đặt chân vào ngôi trường cao cấp hạng sang này, Trấn Lâm là trường học căn bản chỉ dành cho giới thượng lưu, những học sinh có gia thế khủng thôi không phải sao, nhưng hắn rốt cuộc lại không hỏi han gì, bởi vì có thứ khác khiến hắn cao siêu hứng thú hơn.
Hạ Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/248195/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.