Hôm nay Thiên Chi cảm thấy mình không ổn lắm, đầu cứ đau nhói mãi không thôi. Nhưng em không muốn nghỉ học một chút nào cả, vì hôm nay là ngày kiểm tra tháng định kì của trường. Em phải phục thù vì tháng trước đã tuột mất hạng nhất.
Thiên Chi đã dành cả một buổi tối chỉ để học Văn, em mong rằng đây sẽ là lần đầu tiên em được 10 điểm môn Văn. Bây giờ mà bị bệnh, em thấy không cam tâm một chút nào cả.
Trên xe đến trường vẫn luôn chăm chú học thuộc bài thơ dài. Mặc dù em là người học thuộc rất nhanh, bài thơ này đối với em cũng chủ cần tầm 10 phút là xong. Nhưng chắc là do em đang bệnh nên trí nhớ tuột giảm mất rồi.
Vừa học vừa nhai lương khô trong miệng, trong xe rất mát, nhưng người em lại nóng bừng bừng.
- Cậu chủ! Cậu sốt rồi này! - Ông Trần ngồi cạnh thấy dấu hiệu khác lạ của em thì ngay lập tức đưa tay lên trán em xem thử, hoảng hốt vì em bây giờ không khác gì cái lò cả.
- Không sao đâu, tôi ổn mà, cứ tiếp tục lái đi. - Thiên Chi xoa xoa thái dương.
- Cậu chủ à…
- Được rồi, ông ngưng được rồi. Chỉ cần ông đừng nói cho bố mẹ tôi biết là ông vẫn sẽ nhìn mặt bố mẹ tôi thôi. - Ở cùng ông Trần lâu như thế, em không thể không biết cái câu mà ông Trần định nói.
Ông Trần cũng bất lực, thầm niệm rằng chuyện hôm nay chỉ có trời biết đất biết, Thiên Chi, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-hom-nay-lai-kiem-chuyen-voi-hoc-ba-roi/3593950/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.