Nghe được tuyên bố đầy ngạo mạn của hệ thống, tràng pháo tay của Tuyên Minh hơi dừng lại. 
Giọng nói của Trang Lý vẫn lười biếng và thản nhiên như cũ: "Ồ, phải không? Nhưng tôi một chút không chút không có lo lắng đâu hệ thống à. Nếu bây giờ mày chạy trốn, tôi sẽ cho mày một cơ hội đấy." 
Hệ thống bị thái độ kiêu ngạo của cậu làm cho khó chịu, hừ lạnh một tiếng: "Ký chủ, tôi cũng đã cho cậu một cơ hội, nhưng là cậu không biết quý trọng." 
Ngay khi nó nói xong, một tiếng kêu chói tai vang lên trong tâm trí của Trang Lý, âm lượng càng lúc càng to hơn. Tiếng động này giống như sự tương thích giữa micro và loa, nhưng nó sắc nét hơn, bị rè và sắc nhọn hơn thế, đến mức con người khó chịu, sinh ra đau đớn. 
Tuyên Minh đã có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa hệ thống và Trang Lý, đương nhiên cũng có thể nghe được âm thanh chói tai kia. Là nạn nhân gián tiếp, anh vội ôm trán, nghiến răng để không kêu lên vì đau. 
Còn Trang Lý, người trực tiếp phải chịu đựng âm thanh này bằng khoang sọ của mình thì chỉ nhắm mắt lại và yên lặng chờ đợi. 
Nếu không phải đầu ngón tay mảnh khảnh của cậu không quay bút nữa, mà là nắm chặt nó, Tuyên Minh thiếu chút nữa đã cho rằng cậu không có cảm giác. 
Nhìn Trang Lý không nằm lăn lộn, cũng không cầu xin tha mạng, hệ thống chẳng cảm thấy chút thành tựu nào. 
Nó càng thêm uy hiếp: "Ký chủ, dù muốn hay không, tôi cũng đã trói định cậu rồi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-than-noi-tay-thien-ha-ta-co/230352/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.