Hai lớp trong nháy mắt rơi vào không khí trầm mặc kỳ quái, đương sự cố tình không phản ứng lại, đặc biệt là Diêu Nhất chỉ lo ngồi xuống thuận tay còn móc trong túi ra quyển sổ nhỏ.
Hôm nay không phải ngày thi đấu của Diêu Nhất, chỉ là làm một thí sinh thi đấu thì vẫn phải sẵn sàng phòng khi cần có người thay thế.
“Ha, ha…..” Lớp trưởng cười gượng hai tiếng, vội vàng để mọi người ngồi xuống phá vỡ không khí xấu hổ hít thở không nổi này
Phó Xuyên cùng Diêu Nhất cách nhau bởi khoảng cách hai lớp, cả hai cùng ngồi ở hàng ghế đầu tiên của lớp mình. Diêu Nhất không phát hiện mình bị mọi người trong lớp cố ý cách một khoảng.
Thi đấu chính thức bắt đầu lúc 8h, hầu hết học sinh của các lớp đều tập trung lại sân thể dục, đi vì để cổ vũ cho học sinh lớp mình, một số ở lại để viết mấy bài truyền cảm hứng hoặc là phát đồ ăn vặt và nước, mấy thứ đồ linh tinh gì đó.
Diêu Nhất cùng mấy bạn học ngồi chung trên một cái ghế, xài chung một cái bàn thoạt nhìn vô cùng chen chúc.
Ngược lại Lớp 1 bên cạnh, Phó Xuyên một mình chiếm một cái bàn, một cái ghế, vô cùng rộng rãi.
“Lớp trưởng, cậu mau ra sân thể dục xem thử hình như lớp chúng ta có người bị thương” Một bạn học bên Lớp 1 chạy đến gọi Dụ Thanh Doanh đi.
Lớp 1 ‘ồ’ một tiếng rồi rơi đi hơn nửa lớp.
Lúc này, một ít học sinh của Lớp 2
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tap-cung-yeu-duong/2619646/chuong-16.html