Về đến nhà, bố già, mẹ già đang chuẩn bị ăn cơm, vừanhìn thấy tôi, lập tức duỗi cổ ra nhìn phía sau tôi. Tôi khoát tay, “Không dẫncậu ta về. Có ai vừa yêu đã dẫn về nhà không?”
Mẹ già thất vọng lấy thêm cho tôi một bát cơm: “Gươngmặt này của con bố mẹ đã nhìn hơn hai mươi năm rồi, khó khăn lắm mới có thểnhìn được một cái mới, có thể không kích động sao?”
Bố tôi phụ họa: “Nhắc tới Phương Dư Khả kia, hai ngàytrước bố mới nhìn thấy cậu ta trên phần bản tin, quả nhiên có khí phách giốngbố con khi còn trẻ nhá…”
Tôi giả giọng nói của Triệu Bản Sơn: “Thôi xong rồi,một người đất đen, một người mây trắng, đúng là một trời một vực. Nếu khi còntrẻ bố mẹ mặt mày khôi ngô, sao có thể sinh ra con bình thường như người quađường A như thế này? Nếu bây giờ con đi tu sửa nhan sắc, ngoại trừ cái taikhông cần chỉnh, chỗ nào cũng cần đại tu, vậy chẳng phải làm khó bác sĩ chỉnhhình nhà người ta sao?”
Mẹ tôi kinh ngạc nhìn tôi: “Sao bỗng nhiên lại nhìn rõhiện trạng như vậy? Aizz, Phương Dư Khả cũng có chút không tốt, bề ngoại quáđẹp trai, dễ làm cho Lâm Lâm nhà chúng ta tự ti. Đả kích con gái nhà ta thànhthế này rồi.”
Tôi bĩu môi không nói gì.
Vẫn cứ là bố tôi thương tôi: “Mặt mũi Lâm Lâm nhàchúng ta có chỗ nào không tốt. Không phải mắt mũi đủ cả sao?”
Tôi ra sức gật đầu.
“Ngoại trừ mắt nhỏ một chút, mũi thấp một chút, mụnnhiều một chút, cằm nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-toi-truong-bac-dai/2741715/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.