Học sinh lưu ban Quốc Tử Giám
Tác giả: Mặc Tây Kha
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 82: Không đi
Kỷ Nghiễn Bạch ban đầu rất lóng ngóng.
Hắn dường như không biết gì cả.
Sự phối hợp của hắn rất cứng nhắc, thậm chí những va chạm nhẹ cũng khiến hắn kinh ngạc, nhận ra rằng điều đó cũng có thể xảy ra.
Có lẽ Du Tiệm Ly cũng còn bỡ ngỡ, hắn chưa từng yêu ai, lần thực hành trước đó cũng là với Kỷ Nghiễn Bạch.
Nhưng hắn có kinh nghiệm lý thuyết phong phú, đã đọc sách, đã xem các đoạn phim trong các bộ phim truyền hình, điện ảnh, nhiều ít cũng hơn Kỷ Nghiễn Bạch.
Có thể vì thích, cho dù không biết, cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc khi được gần gũi với người mình yêu mến.
Vòng tay ấm áp khiến người ta có thể quên đi mùa đông lạnh giá, thậm chí có thể bị tan chảy thành một khối mềm mại, nằm gọn trong vòng tay đối phương.
Không muốn rời xa.
Trái tim rối bời.
Đã từng cưỡi ngựa phi nước đại qua chân trời, Đông Lô Tây Lĩnh, không ai có thể cản bước.
Đã từng cầm kiếm chém đứt gió, xé tan tuyết, nhìn thấu sự thay đổi của bầu trời.
Nhưng vào khoảnh khắc này, trái tim lại rối bời như một đứa trẻ mới bước vào đời.
Khi bình tĩnh lại, Du Tiệm Ly dần phát hiện ra ngón tay của Kỷ Nghiễn Bạch đang run nhẹ khi nắm lấy eo hắn, hắn phát hiện ra rằng từ việc lóng ngóng và thụ động, Kỷ Nghiễn Bạch đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-luu-ban-quoc-tu-giam/3707945/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.