Nó bật cười với độ nhõng nhẽo của con bé. Nó cõng Linh rồi thả trên cái ghế để đi dọn đồ ăn. Bữa ăn diễn ra khá vui vẻ, Linh cứ gắp cho nó với hai em. Thấy Linh ăn ít nó cũng gắp cho Linh, mỗi lần như thế Linh cười tít mắt ra. Mà hình như hai đứa em nó mến Linh thì phải, trông cảnh này cứ như 1 gia đình vậy. Ăn xong nó lại cõng Linh lên phòng rồi đi xuống rửa bát! Đang rửa bát thì đột nhiên cảm thấy có 1 vòng tay ôm bụng nó từ sau lưng. Thoáng giật mình ngoảnh lại nó thấy Linh đang ôm nó từ phía sau, dựa hẳn đầu vào lưng nó, làm 2 quả… Cứ cọ vào lưng nó.
– Đau chân sao còn xuống đây?
Nó nhăn mặt hỏi Linh. Linh không nói gì chỉ cười cười. Thế là nó đã hiểu, nãy giờ là Linh gài nó để được nó cõng. Linh ôm nó thủ thỉ:
– Em hạnh phúc lắm. Ước gì hnào cũng được như hôm nay.
Nó quay người lại đặt hai tay lên hai vai Linh rồi nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy kia.
– Toàn xin lỗi nhưng hiện tại Toàn chưa thể quên hẳn Vy được.
– Không sao, em đợi được mà! Mà anh qua thăm Hân đi, nó cũng nhớ anh lắm đấy!
– Ukm. Tí Toàn với Linh qua nhà Hân nha!
– Dạ.
Ợ, đã dạ rồi cơ! Nó rửa bát xong rồi đi với Linh lên tầng, phòng ai nấy về. Ngủ dậy nó thấy cánh tay tê tê, còn có 1 vòng tay ôm ngang nó nữa. Mắt nó mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-chuyen-truong/1931288/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.