Khi cuộc chiến tay đôi không hồi kết đang diễn ra khá lâu thì người phụ nữ bị giật túi cũng đã chạy đến, vừa thở vừa nói:
- Không... không phải... chàng trai này đâu...
Lúc này nó mới hết hồn quay lại, với sự ngạc nhiên tột cùng:
- Hả???
Cảm giác lúc này là gì đây, thật là nhục nhã quá mà xen lẫn với n thứ nữa, bây giờ mà có cái hố đào rồi chui xuống được thì hay biết mấy. Không chấp nhận sự thật, nó chìa cái túi trước mặt người phụ nữ:
- Nhưng đây có phải túi của cô không?
- Đây đúng là túi của cô, nhưng không phải chàng trai này.
- Đấy, tôi đã nói rồi, tự nhiên ai quăng túi vô cho tôi thì cô xông tới đánh tới tấp.
- Nè, chưa chắc đâu nha...
Nó quay sang liếc hắn rồi quay sang người phụ nữ
- Sao cô dám chắc chắn như vậy, lỡ tên này cải trang thì sao ạ?
- Tên cướp xăm trổ đầy tay cò chàng trai này thì không có
Người phụ nữ từ từ giải thích rồi chỉ vào hắn.
- Nhưng lỡ là đồng bọ của cướp thì sao, đây chỉ là cải trang...
Nó đã coi đủ thể loại phim nên trí tưởng tượng có hơi bay cao bay xa, bay tới bay lui và bay luôn:)
- Cô bớt tưởng tượng đi... thần kinh
- Nè, anh nói ai thần kinh, có anh thì có... xí...
- Cô chứ ai, không tìm hiểu đầu đuôi sự việc đã ra tay đánh người
.... Bla... bla...
Và bây giờ câu chuyện đã được chuyển chủ đề mới..
- Thôi, hai đứa cho cô xin, dù sao túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-ca-biet/124626/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.