Quý Sơ Vũ tỉnh lại, đầu đau muốn nứt ra, đang định mở mắt, kết quả…
“Nếu em tỉnh lại, tôi sẽ đồng ý làm người yêu của em.”
Cái gì? Là ai?
Hắn mở mắt, nhìn thấy Từ Duẫn Tường, sửng sốt một cái, sau nhớ tới câu nói kia, có chuyện gì cũng vứt sang một bên, trước hết phải giải quyết quan trọng này đã.
“Thật sao?”
Nghe thấy tiếng nói phát ra từ trên giường, Từ Duẫn Tường vui vẻ nhìn hắn, rồi mới nhớ tới lời hắn vừa nói.
“Cái, cái gì? Em nói cái gì? A! Cửa nhà thầy hình như không khoá, thầy phải về trước đây, hẹn gặp lại!” Ha ha, ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách, mau chạy!
Ngay lúc Từ Duẫn Tường sắp chạy tới cửa, sau lưng truyền đến một câu.
“Nam tử hán đại trượng phu, không dám nhận sao?” Muốn bưng bít à, không dễ vậy đâu!
Biết rõ là phép khích tướng, nhưng mà nghe một câu như thế, Từ Duẫn Tường vẫn không chịu được.
“Hừ! Ai sợ ai?” Vừa nói ra miệng, Từ Duẫn Tường lập tức thấy hối hận, thế nhưng nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy, anh tuyệt đối không thể không thừa nhận.
Quả nhiên là người gân não có vấn đê, Quý Sơ Vũ lộ ra nụ cười thực hiện được quỷ kế.
Quý Sơ Vũ ở bệnh viện quan sát vài ngày, bác sĩ nói tình trạng của hắn rất tốt, không lâu nữa có thể xuất viện.
Thế nhưng, sau khi hắn xuất viện, đổi lại thành Từ Duẫn Tường thật bi ai.
Đầu tiên là trên lớp nháy mắt đưa tình với Từ Duẫn Tường, sau đó mỗi ngày tan học đều đưa anh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-bat-luong/199048/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.