*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Mấy ngày kế tiếp, Từ Duẫn Tường cùng Quý Sơ Vũ ở chung vô cùng hoà bình. 
Ngày đó lúc Quý Sơ Vũ tỏ tình với anh, Từ Duẫn Tường sửng sốt, bởi vì không biết phải làm sao. 
Cứ như vậy, hình thức bọn họ ở chung cũng chỉ như thầy giáo với học sinh mà thôi. 
Ngẫu nhiên, Quý Sơ Vũ cũng sẽ có lúc lộ ra loại ánh mắt nóng bỏng nhìn Từ Duẫn Tường, hại anh không dám nhìn lại hắn. 
“Mình thích bạn!” Cô gái cúi đầu hai tay đưa lá thư tình cho người con trai mình ái mộ. 
Biểu tình trên mặt Quý Sơ Vũ không hề biến hoá, vô cùng bình tĩnh nhìn lá thư tình trước mặt, đây không biết là phong thư thứ mấy trong ngày, không nhìn ra là hắn chán ghét sao. 
“Tôi đã có người trong lòng.” Đây cũng không biết là lần thứ mấy trong hôm nay. 
“Gì cơ!?” Lâm Lỵ Phi kinh ngạc nhìn hắn: “Vậy sao, là ai a?” Cô run run hỏi. 
“Cậu không cần biết.” Lạnh lùng tiêu sái, không cho cô gái bị thất tình có đáp án. 
Lâm Lỵ Phi hồn bay phách lạc đi tới vườn hoa sau trường, buổi sáng tỏ tình bị từ chối khiến cô bị đả kích không nhỏ, chỉ là đơn phương thôi sao? 
A? Sao trên cái cây kia lại có dây thừng? Là ai treo ở đây vậy? 
Lâm Lỵ Phi đi qua, tò mò nghiên cứu sợi dây thừng. 
“Dừng lại! Lỵ Phi! Không nên luẩn quẩn trong lòng!” Lúc này, thầy giáo nhiệt huyết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-bat-luong/199045/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.