Không xong! Sắp bị muộn rồi!
Vất vả biết bao mới được nhận công việc này, tuyệt đối không thể đi làm muộn ngay ngày đầu tiên, bằng không bát cơm vừa tới tay sẽ bay theo gió mất!
Từ Duẫn Tường lấy tốc độ kinh người vội vàng từ nhà phi tới trường học, cũng cũng là nơi anh công tác.
Đáng giận! Sớm biết vậy đã không ngủ nướng rồi, nhưng mà hồi tưởng lại, mỹ nữ trong mộng thật là mãnh liệt nha, khiến anh thiếu chút nữa… thiếu chút nữa thì…
A! Ôi! Thiếu chút nữa là đụng phải A Hoa nhà bên rồi ( A Hoa là một con chó),anh chính là một người tốt tiêu biểu nha, tuyệt đối không thể “đụng chó” nha.
Thế nhưng, không biết có phải do anh là người tốt tiêu biểu không? Mà trong tình trường luôn bị gắn “thẻ người tốt”.
Giống như câu ‘Anh rất tốt nhưng em rất tiếc’:v, xem Vạn vạn không ngờ tới – phiên ngoại 2 – tập 2 để biết thêm chi tiết ^^
Haiz! Anh lớn lên không tồi nha! Ừ… Ít nhất từng có người nói anh lớn lên không tồi mà.
… Người kia hình như là mẹ anh.
Giờ nghĩ mấy thứ này để làm chi, lát nữa nếu đi muộn thật thì phải bịa ra lý do gì đó chứ, ừ… Nói là giúp bà lão qua đường? Hay là hỗ trợ người ta bắt cướp?
Khi Từ Duẫn Tường vẫn còn đang nghĩ ra một ngàn lẻ một “Sự tích anh hùng”, chân anh đã bước tới cổng trường.
“Hình như không muộn thì phải.” Từ Duẫn Tường nhìn trái nhìn phải, cổng trường vẫn còn rất nhiều học sinh đi tới đi lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-bat-luong/199037/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.