Lâm Thiên Tây bỗng dưng hắt hơi.
Sáng sớm thức dậy, lúc đang đứng trước gương đánh răng trong phòng tắm, cậu đột nhiên hắt hơi đến mức suýt chút nữa quăng luôn bàn chải đánh răng trong tay đi, thế rồi cậu đặt nó xuống, súc miệng, lấy khăn lau mặt, kế đó lại hắt hơi thêm một tiếng to đến muốn điếc màng nhĩ.
"Đệt mẹ, ai chửi mình thế nhỉ..." Cậu xoa xoa mũi rồi ra khỏi phòng tắm, nghĩ thầm chắc là vợ nhỏ Tần đang nói xấu sau lưng mình rồi.
1
Trên giường là bộ quần áo vừa mặc tối qua. Lâm Thiên Tây gấp áo khoác của Tôn Thành lại rồi xếp vào túi, chuẩn bị mang đến trường trả lại cho hắn, mấy món còn lại giặt xong sẽ đưa hắn sau.
Lúc ra cửa, cậu thoáng nhìn qua phòng mẹ, ngoài cửa có giày, hẳn là mẹ đã về ngủ bù, gió yên sóng lặng, có lẽ sẽ không còn ai đến gây sự nữa. Sau đó cậu nắm cửa rồi nhẹ tay đóng lại.
Hôm nay ở trường lại có bài kiểm tra. Lâm Thiên Tây đeo cặp, mang theo túi đựng quần áo bước vào cổng trường, vừa nhìn đã thấy một bóng người đi phía trước, dáng người cao ráo lại lạnh lùng, hắn mặc áo khoác sẫm màu, xỏ một tay vào túi áo, quần bò ôm lấy chân dài thẳng tắp, vai phải đeo cặp sách, còn ai ngoài Tôn Thành đây.
Cậu bước theo sau hắn rồi nhìn ngó xung quanh hệt như giám thị đang kiểm tra, nhưng lại không biết phải làm gì nên chỉ hắng giọng một tiếng.
Tôn Thành khẽ ngoảnh đầu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/3512587/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.