"Đúng rồi đó, sao hai người lại đứng ở bên ngoài thế." Cố Dương mở cửa ra: "Mau vào đi chứ."
"Đang định vào đây." Lâm Thiên Tây cười cười, lại nghiêm chỉnh bước vào cửa.
Trong phòng đang thu dọn, hiển nhiên là Cố Dương vừa mới tới không lâu, trên sàn nhà còn có hai túi hành lý không to cũng không nhỏ, Tom đứng bên cạnh nhảy loạn xạ.
Tôn Thành theo sau vào trong, mang theo hộp trứng gà đi vào.
"Anh Tây còn mang trứng đến nữa ạ?" Cố Dương nói: "Khách sáo như vậy luôn?"
"Chẳng phải là do đoán được nhóc tới à?" Lâm Thiên Tây cố ý nói.
Cố Dương cười hì hì: "Vậy anh ở đây ăn cơm đi, em vừa định bảo anh em gọi cho anh đó, bọn em mua thịt về này."
Tôn Thành xách trứng gà vào bếp, liếc Lâm Thiên Tây một cái.
Lâm Thiên Tây đụng phải ánh mắt của hắn thì buông cặp sách xuống, đi theo vào trong: "Được được, để anh tới làm trợ thủ cho anh trai nhóc."
Cố Dương lấy túi hành lý của mình ra, ôm Tom vào lòng rồi ló đầu hỏi: "Có cần em giúp một tay không ạ?"
"Không cần, nhóc chơi với Tom đi." Lâm Thiên Tây chui vào phòng bếp.
Tôn Thành đặt trứng gà lên bệ, quay đầu nhìn cậu đi tới bên cạnh: "Ai bảo cậu đem cái này tới?"
"Mẹ tôi." Lâm Thiên Tây nói.
"Tôi cũng đoán vậy."
"Có chuyện nào cậu không đoán được chắc?" Lâm Thiên Tây nhỏ giọng hỏi: "Hôm nay bận việc của Cố Dương phải không?"
"Ừm." Tôn Thành mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/3512584/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.