4
Mỗi một nét bút trong vở đều là những từ vựng được chép đi chép lại, bên trên là nét chữ xiêu vẹo viết chi chít mấy trang giấy của Lâm Thiên Tây.
Quả thực Tôn Thành có kiểm tra, nhưng những ngày gần đây các tiết học gần như liên tiếp nối đuôi nhau, đến cả thời gian nghỉ giữa giờ cũng rất ít, mãi đến khi tan học mới có thời gian kiểm tra.
Trên đường về, một tay hắn khoác balo, một tay cầm vở, xem xong rồi thì đưa cho Lâm Thiên Tây, ngón tay gõ gõ: "Những thành ngữ này cậu viết sai rồi, câu thơ này cũng viết sai, muốn chép lại bao nhiêu lần thì tự quyết định đi."
"Cậu đâu có nói kiểm tra từ vựng tiếng Anh xong lại nhảy đến kiểm tra thơ, còn chẳng cho chuẩn bị tâm lý nữa." Lâm Thiên Tây cầm vở nói.
"Tôi cứ kiểm tra như vậy đấy." Tôn Thành cố ý rút ra nửa cây cơ không nhét vừa ở trong cặp: "Thế nào?"
"..." Hắn vậy mà định lấy ra dùng ngay bây giờ, Lâm Thiên Tây nhướng mày: "Cầm thú..."
1
"Nói gì cơ?"
"Đang học thuộc từ vựng thôi mà, animal."
"Bình thường lúc này sẽ dùng beast." Tôn Thành rút cơ ra: "Cậu có cần mở mang kiến thức một chút không?"
Lâm Thiên Tây chỉ vào hắn: "Chẳng phải nó đây ư, tôi biết rồi mà."
Tôn Thành nắm cơ nhìn cậu, bên lông mày bị rạch một đường kia khẽ nhướng lên.
Lâm Thiên Tây cười một tiếng rồi chạy vọt lên phía trước.
Tôn Thành đang định đuổi theo thì điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/3512582/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.