Edit: NCX
Ngô Xuyên tay trái ôm cúp, dưới nách kẹp giấy chứng nhận giải thưởng, tay còn lại cầm hai phong bì màu trắng, lúc bước ra khỏi cửa chính đấu trường, dưới chân lâng lâng như bay.
Trận thi đấu kết thúc, sau khi hai vị quán quân chạm cơ chúc mừng thì rời sân, ông chạy ra hành lang mới trông thấy bọn họ.
Lâm Thiên Tây dựa lưng vào lan can, bấy giờ rời sân đấu mới có cảm giác mình đã giành quán quân, vừa nãy ở bên trong hoàn toàn chỉ là dốc hết sức đánh một gậy, không hề có ý niệm gì khác trong đầu, sau khi thắng rồi, nếu không phải trong nháy mắt đó cơ chạm cơ với Tôn Thành, cậu cũng cảm thấy không chân thực lắm.
Cậu nhìn sang bên cạnh: "Này, nếu như vừa nãy một gậy của tôi đánh không trúng thì làm sao?"
Tôn Thành dựa vào lan can, hai người vai kề vai đứng cạnh nhau, lông mày rạch một đường của hắn giật giật: "Thì thua, dù sao tôi không có nhu cầu, thua cũng là cậu thua."
"...." Lâm Thiên Tây thầm nghĩ lại bắt đầu cứng nhắc rồi, cậu nhếch miệng đáp trả lại hắn một câu: "Nhìn cậu trải đường cho tôi như thế, tôi không nỡ thua."
Tôn Thành liếc cậu, cũng nhếch miệng: "Phải vậy không?"
"Đúng vậy."
"Hai em ở đây à!" Ngô Xuyên đi tới trước mặt, đưa hai phong bì trắng trong tay đến: "Nào, đây là phần thường của các em."
"Gì vậy ạ?" Lâm Thiên Tây vươn tay nhận lấy một cái, xé miệng phong bì ra, bên trong lộ ra một xấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/3512560/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.