Trong văn phòng của Từ Tiến không có ai khác, chỉ có mình ông ngồi ở sau bàn đang điên cuồng chấm bài, một tay cầm bút, tay kia lật bài kiểm tra, chốc chốc lại sang tờ mới, tốc độ rất nhanh.
Lúc Lâm Thiên Tây bước vào thì vừa hay thấy cảnh này, ngờ vực rằng có phải ông vụng trộm học cách làm bánh xèo Ấn độ(*) không.
(*) Bánh xèo Ấn Độ: Mình search thì cũng không rõ lắm, đại khái người Ấn lúc làm bánh này lật bánh nhanh như bay vậy đó =))) Mọi người có thể search thêm nhó. Bánh mỏng dính như này nè.
Từ Tiến ngẩng đầu nhìn cậu, miệng phát ra một tiếng "Hừ", ông dừng bút lại: "Em khá đó Lâm Thiên Tây."
Lâm Thiên Tây mờ mịt: "Dạ?"
"Lần kiểm tra này em làm trò gì vậy?" Từ Tiến quăng bút, gõ gõ bài kiểm tra.
Lâm Thiên Tây chỉ chỉ chính mình: "Em làm trò gì cơ?"
"Đúng vậy, rốt cuộc em định làm trò gì hả?" Từ Tiến rút bài của cậu ra, ngón tay gõ xuống hai cái: "Nhìn thử đi, đây là một tờ bài làm trắng trơn đúng không? Nhưng chỗ này, em điền họ tên với tên lớp, chỗ này nữa, em nháp cái quái gì mà đến quỷ xem cũng chưa chắc đã hiểu nổi, thế là thế nào?"
Không đợi Lâm Thiên Tây lên tiếng, Từ Tiến đập mạnh bàn một cái: "Thế mà còn bày ra cái bộ dạng tha thiết làm bài!"
"..." Lâm Thiên Tây hoàn toàn cạn lời.
Từ Tiến bóp bóp sống mũi không hề đeo kính: "Thầy Chu chủ nhiệm lớp các em lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/3512507/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.