*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày đó sau khi Lâm Thiên Tây trả di động cho Tiết Thịnh xong, cuối cùng cũng hoạt thành đại nghiệp cắt tóc.
Trước khi cậu cắt xong bọn Vương Tiêu đã rời khỏi, thật là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, chơi đùa không được còn bị khốc ca đánh cho tả tơi, quá mất mặt, không ở lại nổi nữa.
Sau đó Lâm Thiên Tây về nhà, Lâm Tuệ Lệ còn đang ngủ bù trong phòng, kiểu tóc mới của cậu cũng không được mẹ trông thấy.
Thẳng đến thứ hai, Lâm Thiên Tây chuẩn bị tới trường, hai mẹ con gặp nhau ở phòng khách, Lâm Tuệ Lệ mới nhận thấy cậu có gì đó khang khác, đứng lại nhìn cậu.
Lâm Thiên Tây gẩy gẩy mái tóc đã nhuộm về màu đen: “Cắt thế này trông được không?”
Ánh mắt Lâm Tuệ Lệ giống như không nghĩ tới thật sự cậu đi cắt tóc thật, hơn nửa ngày mới “Ừ” một tiếng.
Nhưng khi bà liếc xuống ngực của cậu, mặt đột nhiên căng ra, lướt qua cậu tiến vào phòng bếp, lại không để ý đến cậu.
Lâm Thiên Tây cúi đầu nhìn một chút, mới đầu không nhìn ra có chỗ nào không đúng, lại nhìn một chút, mới phát hiện chuyện gì xảy ra.
Hôm nay cậu mặc kiểu áo tay ngắn rộng rãi, chỉ cần kéo cổ áo xuống một chút thì có thể trông thấy một khối xanh tím trước ngực.
Là kiệt tác của khốc ca Tông Thành khi dùng cùi chỏ đè cậu lên tường.
Hèn gì, chắc là mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/1153980/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.