Edit: Mel
Beta: Khang Vy
Nghe thấy tiếng gọi của Kỳ Úy Nhiên, Thư Nhất lôi kéo cô chuẩn bị đi.
Nhiễm Nhiễm theo bản năng nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Hạ Sênh. Thấy cậu vẫn cụp mắt lạnh nhạt như cũ, giống như không hề chú ý tới cô, cô cũng không nghĩ nhiều, quay đầu đi theo Thư Nhất.
“Tớ nói này lớp trưởng, một kì nghỉ hè không gặp cậu, hình như cậu lại cao hơn rồi đó!” Thư Nhất đặt khay ăn lên bàn, ngồi xuống nói với Kỳ Úy Nhiên.
Da mặt trắng nõn của Kỳ Úy Nhiên bị câu nói nửa thật nửa giả của cô ấy trêu chọc mà hơi hồng lên, “Cảm ơn nhé.”
“…” Thư Nhất chớp đôi mắt tròn xoe, không hiểu cậu ta đang cảm ơn cái gì, “Không có gì đâu…”
“Các cậu ăn đi!” Ngón tay trắng trẻo bưng bát inox ở nhà ăn, nhẹ đẩy đến trước mặt hai cô gái, “Tớ vừa lấy được đó, còn chưa đụng vào đâu.”
Thư Nhất cúi đầu nhìn, là sườn sốt mà cô ngày đêm thương nhớ hơn cả đồ ăn ngon mẹ làm!
“Cậu cứ ăn đi.” Nhiễm Nhiễm có chút ngượng ngùng, mềm giọng nói.
Trước khi vào lớp 11-1, Kỳ Úy Nhiên không đến mức khách sáo như vậy, vì sao qua một kì nghỉ hè lại thân thiện hơn so với lúc trước nhỉ?
“Tớ đã ăn rồi.” Giọng nói trong trẻo độc đáo của thiếu niên vang lên, Kỳ Úy Nhiên nhìn Nhiễm Nhiễm, da mặt không tự giác lại đỏ lên, “Hai người các cậu ăn đi!”
“Cảm ơn lớp trưởng!” Trong mắt Thư Nhất giờ chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-hanh-cham-chi-ngot-ngao-yeu-duong/2444622/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.