Vì thế, Địch Nam liền trở lại nơi nhìn thấy Mạc Tư Lâu cho mèo con ăn lần trước.
Vẫn là tàng cây mộc miên đó, nhưng mà giờ đây thời tiết đã thay đổi, một mảnh hồng rực chỉ còn lại cành lá xác xơ.
Địch Nam tự dưng thấy u sầu một chút, rồi lại nhìn đến Mạc Tư Lâu dưới tàng cây.
Cậu vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng tựa như lúc nào cũng được giặt rất sạch sẽ đó, hiện ra thân thể thon dài.
Địch Nam ở xa xa đã nhìn thấy biểu tình trên mặt Mạc Tư Lâu, không chút gợn sóng, vẫn bình tĩnh như thường.
Đúng là một tên mặt than…
Thật không hiểu được mấy cô gái kia thích tên này ở chỗ nào…
Nhưng mà, dù sao đi nữa cậu cũng thích Mạc Tư Lâu là được.
“Khụ khụ, hôm nay thời tiết thật đẹp a.”, Địch Nam chậm rãi đi về phía trước, đầy mặt viết ‘A ha ha ha thật trùng hợp a cậu cũng đi ngang qua đây a tôi cũng đi ngang qua a’, biểu tình ngây thơ vô tội.
Mạc Tư Lâu nghe thấy âm thanh, ngẩng mặt nhìn về phía Địch Nam.
Địch Nam bị Mạc Tư Lâu nhìn đến giật mình, ngoài miệng lại nói:” À con mèo con lần trước sao rồi nó tìm thấy lão bà chưa a dù sao thì con dâu xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng a gọi nó ra tiếp khách đi a…”
Mạc Tư Lâu nhìn Địch Nam, khoé miệng hơi hơi nhếch nhếch.
Địch Nam lại giật giật trong lòng…Cậu mới không thừa nhận cậu bị Mạc Tư Lâu câu trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-de-cai-gi-chan-ghet-nhat/1909840/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.