Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau
-Ngươi......( Quang nghiến chặt răng) -Sao? Tức giận? Hahaha, ai cho ngươi cái quyền được tức giận chứ?( Boss) -Cô gái.....( Quang định nói nhưng lại thôi) -Cô gái? Ngươi vẫn còn tâm trạng nhớ nhung tình nhân trước khi chết sao? “Thì ra hắn chưa biết Duyên, vậy tại sao hắn ta lại muốn giết mình chứ?” – Quang. -Tại sao lại muốn giết t?( Quang bình thản) -Vì ngươi biết ta, biết tổ chức, nên ắt phải giết thôi!( Boss nói kiểu đùa giỡn) -Chỉ vậy thôi? -Hừm, ngươi muốn có được lí do chết xứng đáng hơn? -...... -Được thôi! Boss ra lệnh cho Ixs cởi bỏ khăn che mặt cho Quang và ra kí hiệu cho Ixs ra ngoài, lúc này bên trong phòng chỉ có Boss và Quang. Boss nhẹ nhàng tháo mặt nạ ra.............. Đây là lần đầu tiên trong suốt 10 năm qua anh ta cho phép mình cởi bỏ nó xuống..... Sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Boss, Quang ngạc nhiên cực độ, mắt mở to, bàng hoàng!!! -Là.....là cậu sao?( Quang) -Sao? Bây giờ nhìn thấy mặt ta rồi, ngươi “đáng để chết” chưa?( Boss lạnh lùng) Giương súng về phía Quang “Đoàng” – Boss bắn vào bả vai của anh. “Đoàng” phát tiếp theo vào cánh tay bên kia! “Đoàng” phát nữa vào ngực phải!! Quang cắn răng chịu đựng, nhưng rồi kiệt sức mà ngất đi. Boss đeo mặt nạ vào, ra lệnh cho Ixs đưa Quang về bệnh viện “chữa trị”. Có lẽ Boss mong muốn hành hạ anh cho tới khi chết, cứ chữa lành lại bắn, lành lại bắn! *Nhà Duyên* Cô đang mơ màng suy nghĩ về chuyện của mình với Hoàng và lo lắng tộ cùng cho Quang, đầu óc cô như tơ vòng...@@@ Bỗng có điện thoại. -Alo? Alo?.....Alo? -..... -Alo?( Cô cứ hỏi liên tiếp mà ko thấy ai trả lời, định dập máy thì.....) -Em đang ở đâu vậy?( Lại giọng nói lạ ấy vang lên, sâu thẳm) *Là Boss chứ còn ai* -A.....Anh là ai? Anh là ai hả? ( Duyên) -E nói vậy là tôi yên tâm rồi, chờ tôi nhé! -Cái quái gì vậy? Anh là ai? -Em ngủ ngon! *.* Trong bệnh viện của tổ chức, Rane đã tỉnh lại. -Tỉnh rồi hả?( Ixs lạnh lùng hỏi) -Hừ, t vẫn chưa chết cơ à?( Rane bình thản đến lạ) -Đáng ra cô nên chết mới phải! -Anh dám.....Mà.....anh ấy đã ko nỡ xuống tay với t sao? -Có lẽ là vậy đấy! -Anh......mở khóa cho t được ko? Nó có vẻ hơi khó chịu........ Boss sai người còng tay Rane vào thành giường bệnh..... -Ko được. Đây là lệnh của Boss. -Haha, bây giờ còn đòi còng tay t như thú cưng vậy à? -Đừng tưởng bở, cô chỉ là một con chuột phạm trọng tội đang chờ xử lí mà thôi!( Ixs) -Ngươi.......( Rane nghẹn luôn)
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau