Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau
Đức đưa tay về phía Duyên và nói: -Xin chào, tôi là Đức, thành viên mới! Duyên đưa tay bắt lấy tay của Đức, cô lại hỏi: -Bạn đứng đây làm gì? -À....tôi....muốn ngồi cạnh bạn!( Đức mỉm cười) Duyên ngạc nhiên, quay qua phía Quân rồi lại quay về phía Đức: -Ừm.....Chỗ này...có người ngồi rồi! -Thôi, ko sao, để tôi xuống ngồi với Hoàng cũng được!(Quân nhanh nhảu) Thế rồi Quân lấy cặp chuyển xuống bàn của Hoàng, Hoàng ngạc nhiên: -Cái quái gì vậy? Ông.... -Hì, mình ngồi chung nhé bạn hiền!( Quân giả nai) -Ông điên à? Uống thuốc chưa đấy?(Hoàng) Đức nhân cơ hội này kéo ghế ra và ngồi xuống cạnh Duyên... .............Ra về.......... Thấy Duyên đang một mình đi bộ về nhà, cả Hoàng và Đức ga lăng định phóng xe tới.....nhưng....Đức đã nhanh hơn rồi: -Ê! Cậu đi bộ về à? -Ừm....(Duyên thờ ơ) -Lên xe đi, tôi chở cậu về! -Thôi, tôi tự đi được.... -Cứ lên đi, nhanh! -Ơ...tôi.... -Đi!!!(Đức năn nỉ) Vậy là Duyên đành phải ngồi trên xe để Đức chở về nhà ^^ ...........Đến nhà Duyên........ -Cảm ơn.(D) -Ko có gì, lần sau cứ đi bộ thì lên t đèo....(Đ) -Ừm....về cẩn thận! Đợi Đức phóng xe đi xa Duyên liền lấy điện thoại ra và gọi cho một số lạ.... -Hế lô!(Duyên cười tươi khi thấy đầu dây bên kia nghe máy) -Chào chị, lâu lắm chị mới gọi cho e đấy nhá, e gọi mấy lần ko được, chắc lại đi làm nhiệm vụ hả? -Ừm, hì, xin lỗi chú....À mà, Đăng này.... -Gì hả chị? -Chuyện viên thuốc đó.....hình như bị lộ rồi! -Chị nói sao? -Ừm....chuyện thực ra cũng dài dòng lắm, đợi hôm nào chị qua thì sẽ nói với chú sau... -Vâng...chuyện tổ chức...? -Thì đó, chẳng ra đâu vào đâu, dạo này chị thấy bất an quá, mùi bọn chúng cứ lởn vởn quanh đây! ....abcxyz.... Ở đâu đó.......... “Lại một thằng oắt khác à, nàng nhiều đồng minh phết đấy!” - Boss *Tại nhà Duyên* Nói chuyện với Đăng xong, cô soạn đồ để đi tắm.... Vào phòng, cô cởi chiếc áo khoác ngoài ra và vô tình thấy có một vật gì đó nhỏ như hạt đậu dính sau gáy.... LÀ MÁY NGHE LÉN!!! “Cái quái gì thế này? Là ai? Là ai đã...?” – Duyên hoang mang. Cô ném vật đó xuống sàn nhà, và giẫm lên.... ............Ở đâu đó.......... “Xoẹt....rẹt....rẹt...rẹt...rè....” – tiếng trong máy nghe lén ở bên kia. -Hừm, đã phát hiện ra rồi sao?( Boss cười nhếch) -Tôi xin lỗi.(Wayie) -Ko phải lỗi của ngươi, lần này ngươi làm tốt lắm! * Duyên vẫn còn đang rất lo sợ.....liệu....họ có biết đó là Yta ko? Cô đang lo cho Đăng......Và cô lấy điện thoại.... -Anh Quang!(Cô hét lên) -Vi à? Có chuyện gì?(Quang)
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau