-Max.....em xin lỗi!( Cô đẩy nhẹ anh ra và nói trong nước mắt)
-Sao cơ?(Boss lại giả giọng Max)
-Em....từ khi em nghĩ rằng anh đã....em hoàn toàn mất đi cảm giác ấy rồi!
-Cảm giác....gì?
-Em đã ko còn cảm giác rung động với người khác giới, khi em uống viên thuốc đó...
Boss đơ người hồi lâu rồi mới hỏi lại:
-Vậy.....tại sao anh vẫn....
Duyên chưa để anh nói hết câu đã chen vào:
-Đương nhiên rồi, anh có uống thuốc đó đâu!
Cô biết mình vừa nhắc đến chuyện viên thuốc mà ko ngần ngại gì, lúc này mới nhận ra mình bị hớ, cô ôm đầu ngồi xụp xuống, tay xoa xoa mắt.... Và cô thờ ơ hỏi:
-Anh...là ai vậy?
-Hả? Em nói gì vậy, là anh, Max....
-Ko phải, anh ko phải là Max, tháo chiếc mặt nạ đó ra ngay!( Cô tức giận đứng dậy định giật lấy chiếc mặt nạ trên mặt anh nhưng anh đã né kịp thời)
-Em ko nhớ tôi sao?
Lại một câu nói làm cô đau đầu, anh ta là ai? Là ai?
-T...đang ở đâu vậy?
-Em ko nhận ra sao?
-Tôi....tôi.....
Chưa kịp để cô nói tiếp, Boss nhào tới, và “cưỡng hôn” cô.....
Cô tròn xoe mắt, đầu óc như tỉnh táo lại, cô mới nhận ra.....đây là nơi....5 năm trước...cô từng là “Win”
Môi Boss ngậm chặt lấy môi cô, đôi bàn tay rắn chắc giữ chặt lấy vai và cổ, làm cô ko thể nhúc nhích được. Cô cố gắng lấy tay đẩy anh ra xa nhưng....vô ích...
........Boss nhẹ nhàng thả cô ra, nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt lạnh thấu xương...
Cô như một kẻ yếu đuối bất lực với mọi thứ, đầu óc lại quay cuồng trở lại, chỉ kịp nói 3 từ “ Tha cho tôi” rồi ngất trong vòng tay của Boss.
Haizz, Boss vẫn còn có tâm chán, sai người đưa cô về tận nhà mới ghê, đương nhiên là có chìa khóa rồi ^^
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]