Du Hoài ôm ngực lùi lại vài bước,phổi hắn như muốn vỡ ra từng mảnh,nhìn Nguyệt đang nhe răng cười trước mắt,da gà hắn không ngừng nổi lên từng đợt,sao có thể được Du Hoài hắn ít ra đã luyện công lực lên tới ngũ tầng vậy mà lại suýt thua khi đối đầu trực diện với kẻ không rõ tên tuổi này.
- Khốn kiếp,ngươi là kẻ nào.
Nguyệt lau nhẹ vết máu ở khóe miệng,thong thả nghiêng đầu nở một nụ cười đầy quỷ dị.
- Là người sẻ tiễn ngươi xuống địa ngục.
Dứt lời Nguyệt dùng tốc độ nhanh nhất lao tới,trên tay cô giờ đã xuất hiện thêm một thanh kiếm ngắn,dứt khoác đâm thẳng vào tim đối thủ .
Du Hoài không phải là gà mờ,dù không kịp tránh nhưng vẫn lách được để vết thương chệt qua một chút tránh được nhát đâm chí tử hắn không dám chớp mắt lần nào nếu ngu ngơ mà chớp mắt hắn chắc chắn sẻ chết ngay những đòn đánh ngày càng khủng khiếp được giáng xuống hắn dù có chống đỡ nhưng vẫn không ăn thua.
Hai tay hắn rách bươm,máu me bê bết rất thê thảm,còn kẻ đánh hắn vết thương cứ hồi phục liên tục ,hắn đang sợ sao,cơ thể mỗi lần nhận đòn đều trở nên run rẫy,phải hắn sợ hãi trước sức mạnh này,con người ai có thể hồi phục thần tốc như thế,rốt cuộc là kẻ nào.
- Ngươi là quỷ sao,đồ quỷ quái mau cút đi.
Nguyệt đã mất hết bình tĩnh,mắt cô như chim ưng tìm kiếm con mồi trong một khoảng khắc tay cô đã đâm xuyên qua bả vai hắn thuận thế róc mạnh một đường phế luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-cach-de-yeu-anh/3737180/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.