Khương Đường còn chưa đi được vài bước đã bị Lục Ly kéo vào lòng, dịu dàng nói với cô: “Còn căng thẳng không?” 
Cô lắc đầu: “Không còn nữa.” 
Hai người đi ra khỏi cửa. Trên đường đến nhà hàng cô hói: “Thật ra, cũng không sao cả. Ngược lại em cảm thấy nhận lại người nhà càng phiền phức hơn.” 
Lục Ly nghiêng mặc qua nhìn cô: “Em nói dì Hoàng và Hoàng Viện Viện sao?” 
Khương Đường không trả lời, Hoàng Viện Viện còn tốt lắm dù có hơi đáng ghét một chút nhưng ít nhất thì tâm lý bình thường. Nhưng còn dì Hoàng, cô không biết nói làm sao. 
Loại cảm giác này rất khó nói thành lời. 
Lục Ly nắm chặt tay Khương Đường, mỉm cười nói với cô: “Không sao, anh thử tính giúp em một chút. Chúng ta rất nhanh sẽ thi đại học, thi đại học xong thì phải học đại học. Học đại học xong thì em phải gả cho anh, sống cùng anh. Cho nên nhà bên đó, em muốn về thì về không muốn về thì cứ theo anh.” 
Khương Đường cười nhìn anh: “Ai thèm gả cho anh.” 
Lục Ly nắm tay cô chặt hơn: “Em đó, chính là em, em xấu hổ hả?” 
Khương Đường liếc Lục Ly một cái, bĩu môi: “Ai xấu hổ, ai xấu hổ, Tổng giám đốc Đường đây không xấu hổ.” 
Lục Ly ghé lại bên tai cô nói: “Cầu giám đốc Đường sủng ái.” 
Khương Đường véo tai Lục Ly: “Mặt mũi đâu.” 
Lục Ly cười một cách hư hỏng: “Tiểu Ly Ly nhớ em rồi.” 
Khương Đường dùng sức đẩy Lục Ly một cái: “Khiêm tốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/3509566/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.