Lục Ly đi từ góc Nam trong phòng qua đến góc Bắc nói với Khương Đường: “Cậu ở đây đợi tớ nhé.” 
Khương Đường hỏi: “Ông chủ nhà họ Hoàng là người thế nào?” 
Lục Ly cười cười: “Ba của Hoàng Phương Phương.” 
Khương Đường gật đầu: “Vậy tớ có cần xuống chào không?” 
Lục Ly vừa chỉnh lại quần áo vừa trả lời: “Không cần, cậu không cần xuống.” – dừng lại một lúc anh nói: “Nếu cậu tò mò có thể nhìn trộm một chút.” 
Khương Đường giúp anh sửa lại cổ áo ngay ngắn: “Vậy tớ ở đây đợi cậu, cậu cũng nhanh chút nhé.” 
Lục Ly hôn lên trán cô, vừa cười hư hỏng nhìn cô: “Cậu vậy mà chờ không kịp rồi sao?” 
Khương Đường đẩy anh ra sau: “Cậu cút đi, ý tớ là một lúc nữa gia sư đến rồi.” 
Lục Ly bị cô đẩy lùi về sau, tiện thể cũng lăn đi mất. 
Lúc đứng ở cửa phòng ngủ anh liền nghe thấy tiếng gọi của Hoàng Chấn Dương: “Lục Ly, lăn xuống đây cho chú.” 
Cô vừa bảo anh cút, ba cô lại bảo anh lăn xuống. 
Hôm nay thật đúng là một ngày thích hợp để lăn qua lăn lại. 
Lục Ly xuống cầu thang, liếc mắt liền thấy trên bàn có đầy đủ các loại điểm tâm nhỏ anh thích. 
Anh cười với Hoàng Chấn Dương: “Vẫn là chú Hoàng thương con nhất.” – sau đó anh nói: “Hôm nay ba con không có ở nhà.” 
Hoàng Chấn Dương đi về phía sofa ngồi xuống: “Hôm nay không tìm ba con, chú tìm con.” 
Lục Ly ngồi bên cạnh Hoàng Chấn Dương: “Tìm con?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/3509556/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.