Ngày hôm sau, hai người Lục Ly với Triệu Tiến đến muộn, hai tiết đầu tiên đã nằm bò ra bàn ngủ. 
Nhưng học bá với học tra thì không giống nhau, học tra nói ngủ thì chính là ngủ thật, học bá nói ngủ, thực ra vẫn giữ lại một tia thần thức nghe giảng. 
Lục Ly nằm bò trên bàn, lấy sách che đầu, nửa tỉnh nửa mê nghe giảng. 
Lúc kết thúc tiết thứ hai, Lục Ly duỗi eo, cô gái cột tóc hai chùm ngồi đằng trước mặt sống lưng thẳng tấp, thấp thoáng có thể nhìn thấy dây áo lót màu đen bên trong. 
Ngồi ở chỗ của anh, tầm nhìn có thể nhìn thấy bên ngoài cửa sổ, thuận miệng nói một câu: “Cậu không mệt sao?“ – người bên ngoài nghe như anh đang tự nói chuyện với bản thân. 
Nhưng Khương Đường hiểu ý anh, đầu cũng không quay lại chỉ trả lời một câu: “Không mệt.“ 
Lục Ly chống tay lên huyệt thái dương, lười biếng nói: “Tớ tưởng cậu sẽ không đi.“ 
Khương Đường nhìn chằm chằm quyển sách trong tay: “Tớ chăm chỉ tiết kiệm.” 
Triệu Tiến ở bên cạnh rốt cuộc cũng ngủ dậy, lấy điện thoại ra xem: “Mẹ kiếp, hơn mười giờ rồi.“ 
Lục Ly nghiêng đầu sang nhìn cậu ta: “Đi, chạy khỏa thân đi. Bây giờ nắng to, ngoài sân thể dục không có ai đâu.“ 
Triệu Tiến lấy cây kẹo mút từ trong ngăn bàn ra, dâng bằng hai tay: “Đại ca, đừng tuyệt tình vậy mà. Ai mà nghĩ tới cái thằng nhóc con bất tài Hoàng Phương Phương kia chỉ dẫn theo hai đứa bạn cùng lớp đi chứ.“ 
Lục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604121/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.