Lục Ly vốn đang nằm bò trên bàn lười biếng hơi đứng dậy, lập tức giật lấy quyển sổ ghi chép mỏng trên tay Khương Đường qua.
Giở ra xem, dấu vết này, vừa nhìn liền biết là nam sinh viết! Đương nhiên, cho dù là nữ sinh viết thì cũng không được, không được!
Khương Đường giơ tay cướp trở lại: “ Uầy, cậu giật tập của tớ làm gì? “
Lục Ly đen mặt không nói gì, hai ba cái liền đem sổ ghi chép xé đi, sắc mặt tương đối khó coi.
Khương Đường nhặt giấy vụn dưới đất lên, chất vấn: “ Sao cậu xé nó? Có bệnh à? “
Người ta chép phạt từ vựng giúp dù sao cũng xuất phát từ lòng tốt.
Coi như là có ý nghĩ gì khác thì cũng không nên đối xử với thiện ý của người khác như vậy.
Thiện ý đó, ở cái thế giới xấu xa này khó có biết bao, chỉ có Khương Đường biết.
Lục Ly thấy sắc mặt Khương Đường không tốt, không lẽ là đau lòng.
Nhưng anh làm gì có tư cách đi chất vấn cô, cũng không muốn chọc cô không vui, chì còn có thể xị mặt đứng im cạnh bàn không nói gì.
Triệu Tiến nhịn không được giơ ngón cái lên với Khương Đường.
Toàn bộ Trường trung học số Một, dám dùng loại giọng điệu này nói chuyện với đại ca của lớp chỉ có cậu thôi đó cô gái, ấy, không, phải là nữ hiệp!
Mấu chốt chính là, vị đại ca vậy mà lại không nổi bão, đổi lại là kẻ khác, dám nói như vậy sớm đã bị kéo ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604112/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.