Chạy xong hai vòng, Khương Đường và Lục Ly nghỉ ngơi dưới bóng cây bên cạnh sân thể dục.
Tống Đằng Phi ném hai chai nước qua, tiếp tục luyện tập với mấy sinh viên thể thao khác.
Lục Ly giúp Khương Đường mở nắp chai rồi đưa cho cô.
Cô nhận lấy, uống hai ngụm: “Chưa có ai giúp tớ mở nắp chai cả.”
Lục Ly nghe thấy rất vui vẻ, mình là người đầu tiên giúp cô ấy mở nha, người đầu tiên đó.
Anh hỏi: “Vậy cậu uống thế nào?”
Khương Đương bất lực nhìn anh: “Tự mở chứ sao, tớ cũng không phải con nít, chút sức này không lẽ không có.”
Lục Ly nhớ đến xe máy cô đậu bên ngoài, nặng như vậy, cô lái cứ như đồ chơi.
Mấy người lady bên cạnh anh, mỗi lần vặn nắp chai uống nước đều mặt nhăn mày nhó như giết người, giết xong ba bốn người cũng chưa mở ra.
Lần nào cũng là bọn con trai mở xong rồi đưa cho mấy cô ấy.
Khương Đường uống thêm mấy ngụm: “Nhưng mà lúc nhỏ, trong nhà không có nước uống, tớ cầm tiền lẻ đi mua nước, mở không được thì dùng răng cắn, tóm lại đều có thể uống nước được.”
Lục Ly ngừng tay, nhìn cô hỏi: “Nhà cậu, không có người lớn sao?” – Nói xong liền cảm thấy có chút không ổn: “Nếu cậu không muốn nói cũng không sao.”
Khương Đường vặn nắp chai trong tay: “Có gì đâu không nói được, lúc đó bọn họ bận, không chăm sóc tớ được.”
Một người bận bài bạc, một người bận trộm cắp.
Lục Ly ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604100/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.