Khương Đường vào lớp đúng lúc tiếng chuông vang lên. 
Lục Ly nhìn kỹ lỗ tai cô, rất nhanh đã khôi phục lại màu trắng như bình thường rồi. 
Nhân lúc giáo viên quay người lên bảng viết bài giảng trên bảng, anh giơ tay ra, vừa định khều lỗ tai cô liền bị cô giơ tay bắt lại. 
Lưng co dựa sát vào bàn anh nói nhỏ: “Có ấu trĩ không vậy, đại ca.“ 
Lục Ly muốn rụt tay về, lại bị cô nắm chặt, tiểu nha đầu lực tay cũng mạnh quá đó, Lục Ly giãy giụa hai ba lần mới giãy ra được. 
Anh xoa xoa cổ tay bị cô nắm, kêu gào: “Đau quá.” – Sợ bị giáo viên nghe thấy nên không dám nói to, giọng nói chen chúc trong cổ họng phát ra. 
Dáng vẻ vừa đau vừa sướng, nghe vào tai, giống như, có, một chút, dâm dục, trong đó. 
Lục Ly vẫn còn kêu: “A, đau.” 
Khương Đường không để ý đến anh, tiếp tục nhìn bảng. 
Vậy mà cũng không đau lòng chút nào, Lục Ly quyết định tiếp tục kêu, kêu đến chừng nào cô quay đầu lại thì thôi. 
Triệu Tiến nhéo cổ họng mình hô một câu: “Đáng ghét, cậu làm người ta đau rồi đó.” 
Thằng nhóc thiếu đòn, làm cái gì mà ở đâu cũng có cậu vậy! Không thấy đại ca đang phát tình sao, á, không, là tán tỉnh. 
Chưa đợi đến lúc Lục Ly thu thập cậu ấy, một viên phấn liền bay tới: “Triệu Tiến, em đứng lên nghe giảng cho tôi!” 
Mặt Triệu Tiến hoang mang đứng lên. 
Chỉ cần ở đằng sau có hơi loạn một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604097/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.