Khương Đường giải thích: “Chìa khóa nhà tớ, một cái này đủ rồi, cổng lớn ở dưới lầu không có khóa.”
Lục Ly nắm chặt chìa khóa trong lòng bàn tay: “Cậu yên tâm vậy sao?”
Thật sự là không sợ người ta nửa đêm vào nhà bất cẩn mà phạm tội?
Khương Đường cười cười: “Cậu cũng không phải chưa từng đến nhà tớ, có đồ gì đáng giá đâu, hơn nữa, mấy món đồ kia cũng không lọt vào mắt cậu được.”
Lục Ly nhếch khóe môi, cười đầy ý xấu: “Sao lại không lọt vào mắt, tớ thấy cậu cũng không tồi, muốn trộm được không?”
Khương Đường trừng mắt nhìn anh một cái: “Vậy cậu cũng phải có bản lĩnh mới trộm được.”
Tính cách của cả hai đều không chịu thua, cứ tiếp tục nói như vậy, nói qua nói lại, tình hình sẽ mất khống chế.
Quả nhiên, Lục Ly tiến lại gần, thổi một hơi bên tai cô: “Trước trộm tim, sau trộm người.”
Khương Đường trốn sang bên cạnh một chút: “Con người cậu, muốn gì thì nói chuyện cho đàng hoàng, thổi cái gì, tớ cũng không nóng.” – Nói xong sờ lên lỗ tai mình.
Nóng chết mất thôi.
Lục Ly cất chìa khóa trên tay cẩn thận: “Nói thật, trong nhà cậu có chuyện gì thì nói với tớ một tiếng. Con gái như cậu, cái gì cũng muốn làm sẽ mệt mỏi lắm, giống như thay bóng đèn sửa ống nước các loại này, đều có thể gọi tớ.”
Đã nhiều năm trôi qua, không phải đều trải qua một mình sao.
Khương Đường hỏi: “Cậu cũng biết thay bóng đèn sửa ống nước? Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604075/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.