Chơi bóng rổ xong, Lục Ly quay lại lớp học, bạn gái anh vẫn còn đang làm bài tập, chắc là không để ý anh đã về rồi, đầu cũng không thèm ngẩng lên.
Lục Ly về chỗ, đứng lên khom lưng hỏi cô: “Tớ nhớ cậu rồi, cậu nhớ tớ không?”
Bạn gái anh chắc là làm bài tập vô cùng nghiêm túc, không để ý anh.
Anh chỉ đành dán vào tai cô: “Không thấy một tiết như cách ba thu.”
Hơi thở nóng rực của anh thổi vào tai cô, ngứa ngáy.
Khương Đường quay đầu lại: “Ồ, đồ khốn Lục Ly, ngài về rồi đấy à?”
Á? Giọng điệu của bạn gái có gì đó hơi bất ổn.
Mặc kệ là nguyên nhân gì, mau mau dỗ dành trước đã, anh cười nhìn cô: “Người ta nhớ cậu.”
Cô lấy một cái thước bằng thép từ trong hộp bút ra vỗ hai cái trên tay mình: “Giơ tay ra đây.”
Lục Ly giơ tay ra: ”Ngài đây là muốn dùng gia pháp? Ai ôi, đau quá đi.”
Khương Đường giơ cây thước bằng sắt trong tay lên: “Còn chưa đánh đã rống lên như ma quỷ.”
Lục Ly vội vàng nhắm mắt lại.
Khương Đường giơ thước khõ mạnh xuống, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi, lại đột nhiên thắng lại lúc cách tay Lục Ly năm centimet, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng khõ xuống.
Lục Ly nhéo nhéo lòng bàn tay, thế này quá ngọt, quá ngọt rồi.
Anh nắm chặt cây thước trên tay cô, gương mặt cười cợt nhả nhìn cô: “Bạn gái tớ đau lòng tớ nhất.”
Khương Đường nhấc chân hung hăng đá anh một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604072/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.