Khương Đường nhìn mẩu quảng cáo, nhớ kỹ lại hơn chút. Hình như gầy đây cũng không đắc tội với ai, nếu có thì chỉ có Gấu Lớn, nhưng Gấu Lớn đã rất lâu không dám xuất hiện ở đường Khang An nữa.
Cẩn thận suy nghĩ lại, chỉ còn có Tiêu Yến. Một tấm hoa hòe xanh đỏ giống như gương mặt trang điểm của cô ta vậy.
Cũng không thể trách Hoàng Thiến Liên kích động như vậy.
Khương Đường cầm tờ mẩu quảng cáo ngồi xuống hỏi: “Cái này Ngài lấy ở đâu?”
Hoàng Thiến Liên lấy một xấp mẫu quảng cáo y như vậy trong túi xách ra: “Lúc về nhặt được ở cổng trường của các cô, những nơi khác có thể phát thế nào cũng được nhưng làm ăn trước cổng trường không phải là quá thiếu đạo đức hả.”
Nói xong bà đẩy một xấp quảng cáo tới trước mặt Khương Đường.
Khương Đường cầm lên xem, còn mới tinh, cô để lên mũi ngửi thử, có mùi mực thoang thoảng.
May là mới in chưa bao lâu, chắc là cũng chưa được chú ý rộng rãi, nhất là không thể bị giáo viên trong trường nhặt được.
Tiêu Yến cũng quá ác độc.
“Cái này không phải tôi phát, người khác giở trò. Cho dù tôi có ngu xuẩn tới đâu cũng không ngu tới mức phát thứ này dưới mí mắt Lục Ly.”
Hoàng Thiến Liên không nói chuyện, dường như đang suy đoán lời cô nói là thật hay giả.
Khương Đường nghiêm túc nói tiếp: “Tôi, Khương Đường, trước giờ chưa từng làm qua cái nghề này, Lục Ly là bạn trai đầu tiên của tôi, trước đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604047/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.