Trên đường về nhà, Lục Ly nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, trong đầu nhớ lại bài nhạc khi nãy cô hát. 
Chắc hẳn cô cũng khát khao tình yêu của ba của mẹ, không có ai là không có khao khát điều đó cả. 
Chỉ là cô tương đối xui xẻo, gặp phải ba mẹ nuôi như vậy. 
Nếu như, nếu như Khương Đường thật sự là cô con gái mất tích mười mất năm của nhà họ Hoàng, nếu cô biết, cô sẽ làm gì? 
Xe tiến vào đường Thái Nhiên. 
Trước mặt cũng có một chiếc xe vừa chạy vào, Lục Ly liếc nhìn, là xe của chú Hoàng. 
Ba của Hoàng Viên Viên. 
Nếu là thật, đây cũng có thể là ba ruột của bạn gái anh. 
Chiếc xe trước mặt rất nhanh đã ngừng lại, Hoàng Chấn Dương từ trong xe bước xuống, đứng trên đường đợi Lục Ly. 
Lục Ly cũng xuống xe, đi vài bước đến bên cạnh Hoàng Chấn Dương, gọi “Chú Hoàng”. 
Hoàng Chấn Dương nở nụ cười, vỗ vỗ bả vai anh: “Đứa trẻ này, không giống với ông bố sỗ sàng kia của con chút nào. Nói đi, tìm chú Hoàng của con nói chuyện gì đây?” 
Hoàng Chấn Dương là một người cởi mở, vốn dĩ đã rất thân quen với Lục Ly, có chuyện gì cũng đều trực tiếp nói thẳng, không cần phải giả vờ tỏ vẻ. 
Nói xong ông đưa hộp bánh kem nhỏ trong tay cho Lục Ly: “Đã muộn thế này, đói rồi đúng không, mua cho Viện Viên với Phương Phương, mua thêm một hộp nữa.” – Lại cười bổ sung: “Triệu Tiến và Tống Đằng Phi không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/2604039/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.