Chương trước
Chương sau
“Vật này đến cùng là cái gì…” Triệu Vân Ân dùng đầu ngón tay nghịch nghịch cái vòng tròn nhỏ, hiếu kỳ hỏi.
Thẩm Húc Thần lấy cái vòng tròn ra, vật nhỏ này nhìn như chiếc nhẫn, nhưng thật sự không phải nhẫn, nó dày hơn nhẫn một chút. Đó là một sản phẩm luyện kim Thẩm Húc Thần mua được từ trên cửa hàng hệ thống. Công năng chủ yếu của nó là bổ trợ nâng cao chất lượng giấc ngủ. Khi người sử dụng nó đi ngủ, ở trong mộng có thể ngửi được một mùi hương nhè nhẹ. Mùi hương đó thực thanh đạm tựa như mùi thảo mộc mùa xuân, mùi ánh nắng mùa hè, mùi gió nhẹ mùa thu, mùi thiên không xa xa mùa đông, không khiến người dùng thấy phản cảm, mà cảm thấy khoan khoái dễ chịu. Khi người dùng tỉnh dậy sẽ không nhớ cái gì hết.
Vòng tròn không chỉ bổ trợ giấc ngủ mà còn có tác dụng giảm bớt mệt nhọc, hỗ trợ điều dưỡng thân thể, cải thiện làn da thâm quầng, rất  thích hợp với người có nghề nghiệp bận rộn ít ngủ như diễn viên. Ở trong giới ma pháp, đây chỉ là một sáng chế đơn giản, là do một nữ luyện kim sư làm ra để tặng cho nam – sủng của mình. Cô ấy hi vọng nam – sủng có thể tự điều tiết thân thể trong khi ngủ, do đó thời thời khắc khắc bảo trì mỹ mạo của mình. Tsk, hi vọng Triệu Vân Ân vĩnh viễn không biết được sự thật này, ừm… anh ấy hẳn không có cơ hội biết được đi.
Hiện tại sự nghiệp của Triệu Vân Ân đang lên như diều gặp gió, mỗi ngày đều kín đặc lịch trình. Gần đây, anh ấy ngủ không quá 4 tiếng một ngày, nhiều lúc chỉ có thể  tranh thủ chợp mắt trên máy bay, trên xe lửa thậm chí là ngủ ngay trên xe quản lý. Cho nên, Thẩm Húc Thần đã chuẩn bị thứ này cho Triệu Vân Ân, hi vọng anh ấy có được giấc ngủ ngon kể cả khi bận rộn, nhằm duy trì sức khỏe thân thể.
Thẩm Húc Thần nhét cái vòng nhỏ vào tay Triệu Vân Ân nói: “Đây là bùa hộ mệnh em cố ý đi cầu cho anh! Anh móc nó vào chùm chìa khóa là được. Tuy rằng chúng ta là người có tri thức không nói chuyện mê tín nhưng dù thế nào nó cũng là tâm ý của em. Hơn nữa, lúc em cầu thứ này, đều xin sự nghiệp anh phát triển thuận lợi! Là đồ tốt đó!”
“Oa, món quà này quá hợp ý rồi.” Triệu Vân Ân cao hứng nói.
Thẩm Húc Thần cười cười, ra vẻ thần bí nói: “Lén cho anh biết, cầu xin thứ này không dễ đâu, chung quy phải tâm thành mới linh đấy, vì anh là anh họ em nên em mới thử vận may đi cầu một lần. Đổi lại là người khác, em mới không tốn thời gian đâu! Nếu anh cảm thấy thứ này hữu dụng, phải giữ cho kỹ, đừng để người khác biết.”
Chiếc vòng nhỏ này có công năng tự hủy, một khi bị người khác dùng công cụ tháo dỡ, chức năng ma pháp lập tức mất đi công hiệu, biến thành một chiếc vòng sắt bình thường. Bởi vậy Thẩm Húc Thần thật sự không hề lo lắng người khác sẽ nhìn ra điều gì bất ổn ở thứ này. Nhưng cậu cũng không có ý định mua thêm lần nữa bởi vì tuy rằng lần đầu mua không tốn bao nhiêu tích phân (Thẩm Húc Thần vẫn đang tiếp tục tích cóp tích phân) nhưng nếu mua lại lần nữa, dựa theo nguyên tắc lần mua sau tăng giá gấp 10 lần trước, Thẩm Húc Thần sẽ mua không nổi. Cậu cũng chỉ dám mua đồ cho những người thân bên cạnh mình.
Triệu Vân Ân vô cùng tin tưởng nền văn hóa lâu đời của Hoa quốc (quả thực tin tới tẩu hỏa nhập ma mê muội mất lý trí luôn),anh ấy còn vô cùng tôn sùng đạo gia huyền học gì đó, cộng thêm người trong giới giải trí ít nhiều cũng khá mê tín mấy chuyện tâm linh này. Bởi vậy, Triệu Vân Ân trịnh trọng nhận lấy cái vòng, nói: “Em họ thân ái, cảm ơn em.”
Ngày thứ hai, Thẩm Húc Thần đi theo Triệu Vân Ân xuất hiện trong phim trường『 Trường kiếm hành hiệp 』   trên danh nghĩa Thẩm Húc Thần là trợ lý của Triệu Vân Ân, nhưng bởi vì không có kinh nghiệm nên những chuyện quan trọng đều do Quan Đới làm. Thẩm Húc Thần chỉ cần làm chân chạy vặt cho Triệu Vân Ân là được, lúc thì lấy quạt, lúc thì đưa nước, lúc thì giữ đồ… Cũng bởi vì Thẩm Húc Thần thường xuyên đi qua đi lại trong phim trường nên rất nhanh cậu đã trở nên thân thiết với nhân viên trong trường quay.
Bộ phim 『 Trường kiếm hành hiệp 』  chủ yếu nói về nam chính, tuy rằng cũng có nữ chính, nữ phụ nhưng Thẩm Húc Thần cảm thấy Lục Khâu Nhiên đóng vai Tam hoàng tử mới thực sự là ‘nữ chính’ trên danh nghĩa. Cứu nam chính thoát khỏi nguy nan, ngụy trang thân phận kết bạn đồng hành với nam chính, cùng nam chính du ngoạn thiên hạ, được thiên hạ phụ nam chính… hết thảy những chuyện đó đều là chuyện Tam hoàng tử làm. Vì muốn nội dung bộ phim càng trở nên cẩu huyết mãnh liệt, cuối cùng nữ chính hắc hóa tử vong! Chỉ còn lại nam chính và nam phụ tương cứu trong lúc hoạn nạn, cùng nhau du nhập giang hồ!
Đương nhiên lúc Triệu Vân Ân quay phim, Thẩm Húc Thần chỉ đứng một bên nhìn. Cậu đứng xem khoảng hai ngày, phát hiện đều là các cảnh quay của Triệu Vân Ân và Lục Khâu Nhiên.
Triệu Vân Ân thì khỏi cần nói, dù sao cũng là ảnh đế tương lai. Lục Khâu Nhiên coi như thần tượng mới nổi cũng rất có thực lực, kỹ năng diễn xuất không tệ, tuy rằng trước đây anh ta thường đóng các bộ phim thần tượng nhưng con người anh ta cần cù, tuổi trẻ lại có chút danh tiếng, nhưng vẫn chăm chỉ khổ luyện nâng cao kỹ năng diễn xuất. Cường cường liên hợp, các phân cảnh chung của hai người bọn họ, quay vô cùng thuận lợi, đạo diễn rất ít khi phải hô NG, bộ mặt ông ấy lúc nào cũng tươi như hoa.
Nhưng nói thế nào thì quá trình quay phim vẫn vô cùng vất vả.
Đầu tháng 7, thời tiết dần trở nên oi bức. 『 Trường kiếm hành hiệp 』  lại là một bộ phim cổ trang, mỗi diễn viên đều phải mặc trang phục cổ trang tầng tầng lớp lớp. Thậm chí khăn đội đầu còn vừa dày vừa nặng, trên trán Triệu Vân Ân chảy ra không ít mồ hôi. Thần Thần đứng xem ở cự ly gần, thấy cực kỳ buồn cười, bởi vì nửa thân trên, diễn viên ăn mặc phi thường nghiêm chỉnh, chững chạc nói ra lời thoại nhân vật nhưng nửa thân dưới, nơi máy quay không chiếu tới thì chỉ mặc quần đùi đi dép lê, trông buồn cười không thể tả.
Mấy ngày qua, Thẩm Húc Thần đã học được không ít kinh nghiệm. Ít nhất, cậu cũng biết được mỗi khi đối diện máy quay phải đứng như thế nào. Hơn nữa, khi nhìn thấy Triệu Vân Ân ngồi trên một băng ghế dài diễn cảnh cưỡi ngựa chạy trốn về sau, Thẩm Húc Thần cảm thấy chứng mất tự nhiên của mình dường như đã được chữa khỏi. Sự mất tự nhiên của mình căn bản không thể so với phương thức diễn trò có vẻ ngu ngu này của Triệu Vân Ân đi? Quả nhiên so ra rất có thu hoạch.
Thẩm Húc Thần đã quen với công việc trợ lý. Tới trưa hôm nay khi công việc quay phim kết thúc, Thẩm Húc Thần vui vẻ chạy tới trước mặt Lục Khâu Nhiên, lôi giấy bút ra, mặt tràn đầy mong đợi nói: “Anh Khâu Nhiên, chị gái em rất hâm mộ anh, anh có thể ký tên cho chị ấy được không ạ.”
Lục Khâu Nhiên ôn hòa cười, không nói hai lời, tiếp nhận giấy bút ký tên. Sau khi trả giấy bút lại cho Thẩm Húc Thần, Lục Khâu Nhiên còn sờ cằm đánh giá cậu từ trên xuống dưới. Thẩm Húc Thần bị Lục Khâu Nhiên nhìn có chút e sợ, đột nhiên, Lục Khâu Nhiên khoác bả vai Thẩm Húc Thần, quay đầu cao giọng hỏi đạo diễn: “Lương đạo ơi, tôi tìm được đệ đệ mình rồi, ông thấy thằng bé thế nào?”
“Yah, cậu buông em trai tôi ra ngay! Nó là em trai tôi!” Triệu Vân Ân hai tay nâng vạt áo, đứng ở cách đó không xa giậm chân bình bịch.
Lương đạo diễn híp mắt đánh giá Thẩm Húc Thần một hồi, vung tay nói: “Lúc quay chiều nay, để chuyên gia hóa trang tạo hình cho cậu ấy xem! Tôi đoán hiệu quả hẳn không tồi đâu.”
Lục Khâu Nhiên buông Thẩm Húc Thần ra, nghịch ngợm chắp tay hành lễ với Lương đạo diễn: “Ta thay mặt đệ đệ cám ơn ngài, hắc hắc!”
“Khoan đã, anh vừa mới nói là nhân vật trong phim sao? Em không biết diễn…” Thẩm Húc Thần khóc không ra nước mắt.
Lục Khâu Nhiên vỗ vỗ bả vai Thẩm Húc Thần: “Anh nghe anh họ em nói rồi, em tới trường quay vì muốn làm quen với máy quay phim phải không? Vậy còn không bằng tự mình diễn thử một đoạn. Chỉ khi chân chính đối mặt với ống kính, em mới biết, bại lộ trước tầm mắt công chúng kỳ thật cũng không khó khăn lắm đâu. Yên tâm đi, chỉ là vai nhỏ thôi, là trai đẹp để câu view không cần diễn xuất nhiều. Em đẹp trai như vậy rất thích hợp với nhân vật này, đến lúc đó nhất định thuận lợi qua ải!”
Nói xong, Lục Khâu Nhiên lại vỗ hai cái lên vai Thẩm Húc Thần, sau đó cười ha hả rời đi.
Triệu Vân Ân nhanh chóng kéo Thẩm Húc Thần sang một bên giải thích: “Lục Khâu Nhiên nói không sai, chuyện này đối với em mà nói cũng là một cơ hội tốt. Đây là bộ phim có nhiều phần, mỗi phần khoảng 10 tập sẽ phá xong một vụ án, dựa theo tiến trình, hiện tại bọn anh hẳn phải đang quay vụ án lừa đảo Đô thành, nhưng vì vai phụ quan trọng trong vụ án lại lâm thời lỡ hẹn không tới được, trong thời gian ngắn không tìm được người thay thế, nên đạo diễn mới phải quay các phân cảnh khác trước.”
“Vai phụ quan trọng ấy hả? em đâu có biết diễn đâu!” Thẩm Húc Thần liên tục khoát tay.
“Lúc đầu vốn là vai phụ quan trọng… nhưng vì không tìm được diễn viên nên biên kịch lâm thời đã sửa lại kịch bản, hiện tại nhân vật Thất hoàng tử đã trở thành nhân vật truyền kỳ thường xuyên xuất hiện qua lời kể của người khác, nên thực tế chỉ xuất hiện trong 3 phân cảnh là xong.” Triệu Vân Ân tiếp tục: “Chỉ có 3 phân cảnh, trong đó có một cảnh đánh đàn cổ, đây không phải sở trường của em sao? Chỉ cần quay đặc tả cảnh đánh đàn không có lời thoại. Em có thể thử xem.”
Thẩm Húc Thần sầu khổ: “Nếu diễn hỏng…”
“Cứ thử đi, nói không chừng em lại có thiên phú trong việc diễn xuất thì sao?” Triệu Vân Ân thấp giọng nói: “Sở dĩ Lục Khâu Nhiên đề cử em với Lương đạo, thứ nhất là vì cảm thấy ngoại hình em thích hợp, còn lại là vì cậu ta khá ghét Kha Vinh… nên khi nghe nói Kha Vinh muốn diễn vai Thất hoàng tử, cậu ta không thích cho lắm. Nếu thật sự để Kha Vinh diễn vai này thì kịch bản sẽ lại phải thay đổi như trước, Thất hoàng tử sẽ trở thành nhân vật chủ chốt trong vụ án Lừa đảo Đô thành. Lục Khâu Nhiên không muốn Kha Vinh chiếm được đại tiện nghi này cho nên mới cố ý đẩy em ra. Cho dù là muốn Kha Vinh khó chịu thì Lục Khâu Nhiên cũng sẽ thấy dễ chịu hơn khi đóng với em, đến lúc đó em cứ dựa theo cảm xúc của cậu ta là được.”
“Nhỡ đạo diễn không đồng ý thì sao? Kha Vinh nổi tiếng như vậy, để anh ta gia nhập ekip không phải càng có lợi sao?” Thẩm Húc Thần thắc mắc.
Triệu Vân Ân nói: “Nếu lúc trước biên kịch chưa sửa kịch bản thì khỏi nói… nhưng giờ biên kịch đã sửa kịch bản xong xuôi đâu đó rồi, đất diễn của thất hoàng tử đã bị giảm đi rất nhiều, mà Lương đạo lại thích kịch bản mới này hơn kịch bản cũ. Kha Vinh lại vì kịch bản cũ mà tới, điều này khiến toàn ekip phải diễn lại theo kịch bản cũ, rất phiền phức, nếu không có Kha Vinh sẽ đơn giản hơn rất nhiều… Đạo diễn cũng thấy khó xử. Đúng lúc Lục Khâu Nhiên xách em ra, coi như vẹn toàn đôi đường.”  Triệu Vân Ân vừa nói vừa tiếp nhận cơm hộp nhân viên trường quay phát.
Tuy là chuẩn cật hóa nhưng cũng chưa đến mức không có mỹ thực liền chết, thời gian nghỉ trưa không nhiều, để thuận tiện, Triệu Vân Ân cũng ăn cơm hộp cùng với mọi người trong trường quay. Thừa dịp không ai thấy, Triệu Vân Ân đã gạt toàn bộ ớt xanh anh không thích ăn sang hộp cơm của Thẩm Húc Thần, mỹ kỳ danh viết: Thẩm Húc Thần đang trong thời kỳ trưởng thành cần nhiều dinh dưỡng. Thẩm Húc Thần đầu đầy hắc tuyến nói: “Yah, hình tượng của anh đâu? Giỏi thì ăn hết ớt xanh đi, có bản lĩnh thì đưa chân gà của anh cho em!”
Triệu Vân Ân giả bộ không nghe thấy, nhanh chóng gặm lấy gặm để cái chân gà, ba miếng thành hai gặm xong, cứ như sợ người ta lấy mất.
Hết chương 67
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.