Cố Vọng Thư thuận theo tua lại clip, nhỏ nhịn không được mở miệng trêu Thẩm Húc Thần: “Hóa ra A Hổ thích kiểu phụ nữ như vậy… đáng tiếc quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già*.” (hai câu thơ trong bài thơ trong ngôi mộ cổ ở tỉnh Triết Giang)
“Đây là ảnh chụp mẹ tôi hồi trẻ, mọi người đều nói mẹ tôi trông giống hệt bà ngoại.” Trong máy tính, Triệu Vân Ân nhìn màn hình lớn nói. Bức ảnh đen trắng, trong ảnh là một cô gái mặc sườn xám, cả người ưu nhã mà yên tĩnh.
Đồng tử Thẩm Húc Thần đột nhiên co rụt lại, cậu không để ý tới lời Cố Vọng Thư nói, nhịn không được lại bới loạn trong thư phòng.
“Em bị làm sao vậy?” Cố Vọng Thư tạm dừng clip lại, tò mò hỏi.
Thẩm Húc Thần vọt tới trước mặt Cố Vọng Thư, một tay bám vai nhỏ, một tay chỉ vào màn hình nói: “Bà ấy tên Thẩm Tư! Thẩm Tư đó! Họ Thẩm giống họ em! Họ Thẩm, cùng họ với ông nội!”
“Họ Thẩm thì làm sao? Trên đời này người họ Thẩm đâu có ít! Ngay trong lớp chị cũng có một nhỏ tên Thẩm Lai Ngọc nè!”
“Không phải thế…Ông nội có một cái hộp nhỏ rất trân quý, Duyệt Duyệt biết không? Không rõ chiếc hộp kia để ở đâu?” Thẩm Húc Thần vội vã hỏi.
Đời trước, ông Thẩm mất đột ngột, hai chị em vô tri vô giác xử lý chuyện hậu sự cho ông nội. Khác với thành phố lớn, Phần Thủy trấn vẫn thực hiện thổ táng, trước khi hạ quan tài phải có di vật chôn theo. Mấy người hàng xóm thấy hai chị em đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-tai-sinh/1309825/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.